Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ Huyền Diệu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ Huyền Diệu. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2019

THÁNG NĂM NHỚ BÁC Thơ Huyền Diệu



THÁNG NĂM NHỚ BÁC

Cả cuộc đời Bác chỉ sống vì dân
Không danh lợi không dành phần sung sướng
Khắp năm châu ai nấy đều ái ngưỡng
Vị cha già lý tưởng một không hai

Vầng trán cao chòm râu bạc điểm dài
Đôi mắt sáng đăm chiêu ai cũng hiểu
Bác nghĩ suy tìm con đường kỳ diệu
Cho non sông và triệu triệu con người

Tháng năm về con chọn đóa hoa tươi
Để dâng Bác với ngàn lần kính chúc
Sinh nhật Bác lòng muôn dân rạo rực
Các em thơ cũng náo nức vui mừng

Nước hòa bình lòng hạnh phúc rưng rưng
Yêu kính Bác nên không ngừng thay đổi
Guồng thời gian cứ thế mà chạy vội
Tuy đâu đây kẻ đen tối vẫn còn

Rồi Đảng mình theo lời Bác sắt son
Diệt kẻ xấu cho người tròn ý nguyện
Xây quê hương luôn sẵn sàng trận chiến
Nước mạnh giàu mừng sinh nhật Bác  yêu

                                               Huyền Diệu


CHIA PHÔI Thơ Huyền Diệu


         CHIA PHÔI

Ta uống cạn áng mây chiều lặng lẽ
Mà nào say tim giằng xé hơn nhiều
Còn gì buồn khi tuột mất niềm yêu
Người mang đến với bao điều gian trá

Có phải chăng mình bây giờ xa lạ
Ái ân kia giờ nhuộm cả trời buồn
Miệng tuy cười nhưng đáy dạ lệ tuôn
Ôm niềm nhớ với mưa buồn hiu hắt

Còn đâu nữa những bàn tay ai nhẹ đặt
Vuốt tóc mềm trao ánh mắt nồng say
Và còn đâu người chung lối mỗi ngày
Khi mỏi mệt nói: vai đây hãy tựa

Đã xa rồi ánh mắt nào rực lửa
Ngắm nhìn em miệng từng hứa câu thề
Hết thật rồi những khúc nhạc đam mê
Bên hiên vắng anh vỗ về dịu ngọt

Để lại em một bờ môi đắng đót
Tim rã rời lòng chua xót ai hay
Dấu yêu ơi lệ hoen ứa đọa đày
Ôm nỗi nhớ những giọt cay bờ mắt

                                     Huyền Diệu




Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2019

THÁNG NĂM ƠI Thơ Huyền Diệu


       THÁNG NĂM ƠI

Ôi tháng năm đã luồn qua khe cửa
Nhánh phượng hồng rực lửa cháy hồn thơ
Vẫn là em cô gái thuở dại khờ
Yêu màu trắng cùng giấc mơ chiều tím

Tiếng chim đâu gọi chào nhau ngọt lim
Ve trỗi đàn sao bịn rin lòng ta
Trang giấy kia lệ đâu ướt nhạt nhòa
Gác trọ vắng những ngày qua lặng lẽ

Gió nơi đâuthổi bay làn tóc nhẹ
Làm rối bời tim cô bé ngày xưa
Kỷ niệm yêu nhắc đến mấy cho vừa
Nung nỗi nhớ trong chiều mưa hạ thắm

Mây vẫn trôi về phương trời xa thẳm
Nhớ một người ta nhớ lắm hạ ơi
Này gió ơi cho ta gửi đôi lời
Về nơi ấy của một thời vụng dại

                                                          Huyền Diệu

LẠC MẤT NHAU RỒI Thơ Huyền Diệu


     LẠC MẤT NHAU RỒI

Tháng năm rồi anh lại lạc nơi đâu
Để em nhớ cho giọt sầu lả chả
Còn yêu em hay đang bên người lạ
Gió ru hờ cho rối cả niềm thương

Mắt nhớ ai mà thức cả đêm trường
Lá nũng nịu như giọt sương vừa rớt
Mảnh trăng khuya luồn đám mây bỡn cợt
Mây lững lờ cũng hóng hớt nàng trăng

Nhớ khi xưa từng đêm ngắm chị Hằng
Tay nắm chặt anh hứa rằng mãi mãi
Bằng lòng đi ta xây lâu đài tình ái
Sao bây giờ nghe trống trải lòng em

Dấu yêu ơi ! từng giây phút êm đềm
Sao bỗng chốc người lại quên lời hứa
Tìm chốn nao cho tim em điểm tựa
Bớt tròng trành như lạc giữa hư vô

Tháng năm ơi em ngồi ngóng từng giờ
Xin trả lại những giấc mơ chiều tím
Được bên anh nụ hôn nồng ngọt lịm
Mặc kệ đời ta say chín mùa yêu…!

                                          Huyền Diệu