Thứ Bảy, 30 tháng 9, 2017

LÊ THẮNG: Sa - pa chiều sương


SA PA CHIỀU SƯƠNG

Chiều buông sương nhạt Sa Pa
Cầu Mây Thác Bạc là đà sương bay
Lên cao càng thấy đắm say
Bậc thang ruộng lúa làm ngây ngất lòng

Chợ tình đêm đến mà đông
Tiếng khèn gọi bạn người Mông ngọt ngào
Váy xòe khăn vấn đẹp sao
Cho ta kỷ niệm ngọt ngào vấn vương

Ta như lạc cõi thiên đường
Chứa chan tình cảm yêu thương bến bờ
Xa về gửi lại vần thơ
Mà lòng vương vấn sương mờ Sa Pa
   
                                          Lê Thắng

Thứ Sáu, 29 tháng 9, 2017

THÁI GIANG: Dòng suối quê


DÒNG SUỐI QUÊ

Đêm qua trong giấc mơ
Tôi gặp lại con suối quê , tôi xa đến hơn nửa vòng thế kỷ
Nơi tuổi học trò những ngày hè sao gần gũi thế
Suối Mang Chàm* trong vắt chạm hồn đáy tuổi thơ

Suối cần cù cho nước mát ruộng bậc thang bất kể mùa  nắng, mưa
Đọng lại ký ức người ra đi và người ở lại
Nỗi nhớ quắt quay cái thời xa ngái
Từng vốc nước suối ngàn , mát dạ tn hôm nay

Chắc gì người quê ai cũng nhận ra  được điều này
Bởi quen quá nên cảm xúc dần dà thường quá
Người ra đi trăm suối, ngàn sông :tôi là khách lạ
Chỉ có trong lòng dòng suối đẹp : Mang Chàm ơi

Tạm biệt nhau bên suối có tảng đá quen ngồi ...
Mỗi đứa mỗi phương giờ còn trong kỷ niệm
Từng giọt nước chắt từ rừng, ngàn đời tùng tiệm
Nuôi rung bậc thang  no lúa mùa nối mùa

Dòng suối Mang Chàm mấy ngàn năm trong mát,nên thơ
Ghi nét nhớ vào nỗi niềm tôi đứa con xa rừng núi
Giữa phố phường bỗng dưng tôi nghĩ về nguồn cội
Lại hiện lên dòng suối quê hương
Dòng suối Mang Chàm dòng suối mát yêu thương ...
                                                               29/9/2007


                                                             Thái Giang
                            BìnhĐường 3, An Bình Dĩ An Bình Dương

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Giao lưu thơ phú


GIAO LƯU THƠ PHÚ

Bên máy tính ,bạn thơ ca
Giao lưu tâm s gửi qua sóng trời
Làn sóng điện đến muôn nơi
Thơ ca trao gửi cuộc chơi tâm hồn

Văn thơ có mạch, có nguồn
Nhiều khi ngẫu hứng thơ tuôn ào ào
Thơ ra như th mưa rào
Lắm khi tăc tị thơ nào có ra

Nh thơ trẻ lại quên già
Vẽ lên cảnh đẹp bao la đất trời
Thơ ca nâng bước tình đời
Thơ không tính tuổi ngợi ngời sắc hương.

                                           29/9/2017

                                  Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
D Đ01229482775- 0993880255    

Thứ Tư, 27 tháng 9, 2017

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Tiếng chuông


                                 TIẾNG CHUÔNG !

Chuông chùa vọng tiếng ngân nga
                         Vọng từ quần đảo Trường Sa vọng về
Đến thăm Trấn Quốc chùa quê
Lướt trên ngàn sóng bay về Tràng An  

Tiếng chuông tha thiết chứa chan
Nhủ thầm từ đảo Việt Nam mắt rồng
Canh quân ăn cướp biển đông
Ngày đêm vang vọng giữa lòng biển khơi

Ngân nga nhắn nhủ  muôn  người
Hồn thiêng của biển, những lời cha ông
Quyết tâm canh giữ biển đông
Trường Sa quần đảo mắt rồng Việt Nam .

                                                26/9/2017


                                            Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình,Dĩ An, Bình Dương
DĐ:01229482775- 0993880255

Thứ Hai, 25 tháng 9, 2017

THÁI GIANG: Song ca khác thường


SONG CA KHÁC THƯỜNG

Mở ti vi , tôi thấy em đơn ca
Trong trang phục : áo quần ,mũ tai bèo của lính
Như cái thời hào hùng vào trận đánh
“ Chiếc gậy trường sơn “ bài hát thuở chiến trường…
Hồi đó , ai dám công khai quan hệ yêu đương
Trộm nhớ , thầm yêu …dấu kín điều chân thật
Bài ca này ,tôi và em từng hát
Trước đêm công đồn đánh trận Khe Sanh
Giờ ngồi trước ti vi như gặp lại chính mình
Tôi vỗ tay cùng song ca với người đang hát
Người trong ti vi hát theo giàn nhạc
Người ngoài ti vi nhạc đệm là nhịp đập trái tim
Cháu con xem ti vi bỗng dưng ngồi im
Nghe tôi hát cùng người trên ti vi hát
Chúng đoán biết cái điều tôi khao khát
Gặp lại người con gái …đồng đội xưa

                                                  22.9.2017
                                                 Thái Giang

Chủ Nhật, 24 tháng 9, 2017

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Vườn cảnh


           VƯỜN CẢNH

Vườn cảnh trên nhà đã lên xanh
Hoa sớm lung linh trước đầu cành
Thoang thoảng hương thơm bay trong gió
Nắng sớm soi vào sương long lanh .

                    Nguyễn Quang Huỳnh

THÁI GIANG: Tự tình quê


TỰ TÌNH QUÊ

Xa nơi nắng nhớ mưa thương
Một ánh mắt cũng vấn vương suốt đời
Nói chi đến cả nụ cười
Chao ôi! Lưu luyến để người vì nhau
Hoàng hôn khép mảnh đỏ au
Đất trời pha tím vào câu tự tình
Bỗng dưng ta nhớ tới mình
Nhớ như in cái dáng hình buổi xa
Chùm khế ngọt, tím hoa cà
Vàng ươm hoa cải… thấy là nhớ quê
Hiểu cho đúng nghĩa trở về
Là khi làm được lời thề buổi đi.

Ngày 22/9/2017

Thái Giang

TRẦN ĐĂNG DẦN: Mười năm cựu giáo chức

MƯỜI NĂM CỰU GIÁO CHỨC

Gặp gỡ hân hoan cựu giáo nghề
Yêu ngành giáo dục đến say mê
Xuân xanh ươm sắc hoa tươi nội
Hiếu hạnh mang màu trái ngọt quê
Nghị lực tiềm tàng giàu huyết thống
Tài năng cao cả sáng tâm thề
Trường xưa trò cũ tình son sắt
Kỷ niệm mười năm hội ngộ về.

Kỷ niệm mười năm cựu giáo nghề
Cây cao bóng mát tỏa im che
Sân trường vàng thắm ve kêu nắng
Phượng vĩ đỏ au cuốc gọi hè
Công sức thầy cô tròn sách vở
Bạn bè trường lớp giữ trang lề
Nền chân thiện mỹ ngời tranh ngắm
Lan tỏa vươn xa đẹp mọi bề.

                       Trần Đăng Dần.

Thứ Sáu, 22 tháng 9, 2017

NGUYỄN QUANG HUỲNH:


                                       CÔ THÔN NỮ

Dáng cô thôn nữ đi qua đường
Tà áo bà ba của quê hương
Da trắng, tóc dài trông đẹp quá
Chẳng chút phấn son của phố phường .

                      Nguyễn Quang Huỳnh

Thứ Năm, 21 tháng 9, 2017

NGUYỄN GIA KHANH - LÊ QUỐC THỌ: Vịnh Kiều - Mệnh tài tương đố

THƠ XƯỚNG HỌA:

VỊNH KIỀU

Một đóa phù dung giữa cõi người
Xót thay trời thẳm lắm trêu ngươi
Tiên thề mực thảo chưa phai mực
Nguyền ước lời trao đã phụ lời
Đành phận Thanh lâu đền hiếu trọng
Để duyên Hồng điệp chuốc tình vơi
Mười lăm năm ấy bao lưu lạc
Đứt ruột tiếng kêu mãi với đời.

               Nguyễn Gia Khanh, xướng.

MỆNH TÀI TƯƠNG ĐỐ

Mệnh tài tương đố buộc chân người
Kìa đó Ông Xanh, dám hỏi ngươi:
Bạc mệnh mười thiên đeo bám mệnh?
Đoạn trường một khúc vấn vương lời?
Sánh duyên Kim Trọng duyên không trọn?
Đền hiếu Vương Ông hiếu vẫn vơi?
Đắm ngọc Tiền đường không đổi mệnh
Thúy Kiều gương đó mãi cho đời!

                 Lê Quốc Thọ, họa

Thứ Tư, 20 tháng 9, 2017

HÁN NGA: Tình yêu từ chiến hào

TÌNH YÊU TỪ CHIẾN HÀO

     Chiều nay nghe anh hát
           “Cuộc Đời Vẫn Đẹp Sao”*
             Chiến trường xưa còn đó                                                     
             Thi thoảng em vẫn vào
             Kia là hầm giã chiến
             Đêm về ngắm trăng sao
             Hoa rừng xưa lại nở
             Ta hái về tặng nhau
             Bài ca xưa vang mãi
             Tới thế hệ mai sau
             Chiến tranh giờ đã hết
             Còn lại chiến hào sâu
             Cũng từ lời ca ấy
             Chúng mình đã yêu nhau
             Một mối tình chung thủy
             Đến nay đã bạc đầu !

Hán Nga - Hải Dương
ĐT: 0123 3930 120

* bài hát của nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu

LÊ QUỐC THỌ: Nhanh góp thiện tâm - Thu tàn


THU TÀN

Lá đã vội vàng lả tả rơi
Sương gieo bàng bạc phía chân trời
Màu tươi Bạch cúc khoe còn dở
Rượu ngọt Hoàng hoa cạn nửa vời
Đàn én nghiêng chao đùa nắng nhạt
Cánh buồm nhẹ lướt kịp chiều vơi
Hằng Nga mây cợt khi mờ tỏ
Tâm sự tàn thu khắc khoải lời .


NHANH GÓP THIỆN TÂM

Thiệt hại Miền Trung quá nỗi đau
Thiên tai dồn đuổi tiếp liền nhau
Nước xô gió cuốn tan nhà cửa
Mưa xối lũ dâng ngập lúa màu
Vượt khó gian nan tường trí dũng
Cứu người nguy hiểm rõ vàng thau
Ai ơi trợ giúp vùng giông bão
Nhanh góp thiện tâm tự buổi đầu .

THÁI GIANG: Mùa thu đợi người.


MÙA THU ĐỢI NGƯỜI

Thu về vàng nắng cỏ cây
Vàng ươm những giọt mưa rây vườn nhà
Thơm lừng khóm ổi, chùm na
Trung thu cỗ Tết, thơm ra đình làng
Nghe con dế gáy rộn ràng
Tưởng đâu điệu nhạc cũ càng xa xưa
Nghe lanh canh gió rặng dừa
Nôn nao… người hẹn, mà chưa… hỡi người
Cậy mùa thu, hỏi phía trời
Đã rằng… sao lại hợt hời với nhau
Hay là đợi nắng thu sau
Chuyện trăm năm mới… cau trầu bén duyên.
Ngày 20/9/2017

Thái Giang

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Hướng về miền Trung


HƯỚNG VỀ MIỀN TRUNG


Con đang canh giữ đảo xa
Được tin cơn bão quét qua quê mình
Nước dâng ngập cả mái đình
Làng quê đầy nước như hình biển khơi

Người thì mất, nhà nổi trôi
Miền Trung hứng chịu tâm nơi bão vào
Thương quê ruột thắt, gan cào
Bà con, cô, bác, đông bào miền Trung

Gió Lào quạt lửa nắng nung
Bão to, lũ, lụt vô cùng khó khăn
Của, tiền , cơm , gạo , áo, chăn
Giúp dân vùng bão gian nan lúc này.

Con Hồng, cháu Lạc chung tay
Lá lành đùm rách qua ngày gian truân.
                        Tấm lòng nhân ái rất cần
Đẩy lùi khốn khó đón xuân tràn v

Nụ cười tr lại nẻo quê ...
Lãi cùng đón tết bộn b niềm vui.  
                                                  18/9/2017

                                           Nguyễn Quang Huỳnh
DĐ01229482775 -0993880255

Chủ Nhật, 17 tháng 9, 2017

THÁI GIANG: Của mẹ cho


CỦA MẸ CHO

Có ai nói như mẹ em không
Tôi cho anh con gái tôi, anh mang về mà làm vợ
Đội ơn mẹ, tôi vừa mừng, vừa lo, vừa sợ
Biết “của mẹ cho” – duyên nợ suốt đời
Mẹ cho con một kiệt tác tuyệt vời
Con tâm nguyện làm theo lời mẹ dạy
Cột mốc tình yêu có từ buổi ấy
Đường đi dài ra – cột mốc lớn cao thêm
Của mẹ cho: vô giá vô biên
Con kính mẹ một niềm tin sắt đá
Thấm lời người như nâu sồng nhuộm bầm áo vá
Như mùi bùn non thơm ruộng cấy quê mình
Của mẹ cho con, dẫu thay  đổi dáng hình
Mái tóc xanh đã chuyển màu xanh bạc
Má lúm đồng tiền nắng mưa làm thô ráp
Mắt cười rạn vết chân chim
Vẫn của mẹ cho xưa ấy một dáng hình
Chưa làm được gì nhiều đáp đền lòng mẹ
Con tiếp làm những điều có thể
Cùng “của mẹ cho” trọn suốt chặng đời.

Thái Giang

THÁI GIANG: Mắt cỏ


MẮT CỎ

Tôi đứng lặng trước mộ người con gái
Bộn bề ,nôn nao… những ký ức ùa về
Mấy mươi năm rồi, em ở lại với quê
Dưới nắm mộ mùa thay lá,lớp vỏ ngoài : mắt cỏ

Chẳng phải là người thân không có tiền xây lăng mộ
Mà nơi em an nghỉ  cuối cùng : êm đẹp đến linh thiêng
Dẫu lúc đứng bóng hay mặt trời nghiêng
Những bông hoa sim cứ tím bầm trên mắt cỏ

Cái tuổi đôi mươi của em,lắm trai làng mắc nợ
Mang theo suốt hành trình nụ cười ấy: thân yêu!
Dẫu là tôi đã tuổi sang chiều
Khi trở về vẫn ngỡ mình lạc vào thiên đường mắt cỏ

Hay là em ẩn hiện nguyên hình trên nắm mộ
Để người về nuối tiếc mãi ,ơi em
Cầu mong trời buông màn sương xuống mộ cả ngày đêm
Vỗ về hồn em dưới nắm mồ có bốn mùa : mắt cỏ

14/7/2017
Thái Giang

 

Thứ Bảy, 16 tháng 9, 2017

THÁI GIANG: Tự hỏi mình


TỰ HỎI MÌNH
Hai phần ba cuộc bươn chải trăm năm
Xộc xệch gánh, mòn vai, chai gót
Chưa dám một lần, một lần thề thốt
Sẽ thế này, thế khác với nhân gian
Cứ sống và đi nào ngưng nghỉ, chuyên cần
Viết tiếp vào trang đời từ luống cày nếp nghĩ
Và học tiếp chuyện thường ngày giản dị
Của trẻ, của già… của ai đó quanh ta
Sau mùa mùa nắng táp, mưa sa
Cây vẫn đâm chồi: hoa cúc hoa đào vẫn về khoe đầy chợ
Người đi xa gánh oằn nỗi nhớ
“Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ, bánh chưng xanh”
Đặt gánh thời gian trước thềm xuân quê mình
Con chim sáo trước nhà chào khách, nghe buốt dạ
Tự hỏi điều gì làm mình thành người lạ
Nơi chôn rau cắt rốn, xứ rất quen.


Ngày 15/9/2017

Thái Giang