Chủ Nhật, 29 tháng 10, 2017

HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Vạt nắng cuối chiều mưa


VẠT NẮNG CUỐI CHIỀU MƯA




Người làm sao lấp khoảng lặng trong tim
Bằng chút bình yên để mình không gục ngã
Người làm sao lấp tuổi đời tàn tạ
Bằng chút hồn nhiên vốn đã chẳng dư thừa
Người làm sao che giấu những cơn mưa
Bằng những nụ cười của ngày xưa đã mất

Người cứ sống cho nỗi đau có thật
Khi nghẹn ngào làm tan nát con tim
Người hãy ru mình trong giấc mộng thần tiên
Nhẹ nhàng thôi... kẻo niềm tin rơi vỡ
Người hãy xem cuộc đời là duyên nợ
Trả hết nhau rồi đâu còn nữa đa mang

Hãy cứ nợ mùa thu mùi hoa sữa nồng nàn
Nợ con phố hạt nắng vàng trong vắt
Nợ cuộc đời những gì ta đánh mất
Nợ dối lừa những sự thật xót xa...

Nếu cuộc đời chỉ là những phong ba
Người cứ xem đó chỉ là nặng lãi
Của những êm đềm kiếp nào ta vay mãi
Và kiếp này nên trả lại mà thôi

Người hãy cứ trao đi những mảnh vỡ nụ cười
Hãy cứ trao cho cuộc đời hy vọng
Cả niềm tin và tình yêu cháy bỏng
Dẫu ngọt ngào là ảo mộng xa xôi...

Nếu có buồn Người hãy đến bên tôi
Ta cùng mang ra chợ đời rao bán
Ai mua không… hai nỗi buồn… một vạn
Ngã giá rồi, Người cứ bán, tôi mua…


Phiên chợ chiều dẫu nặng hạt mưa thưa
Nhưng con tim lại như vừa đủ ấm
Người hãy cứ đưa bàn tay tôi nắm
Ta cùng tìm vạt nắng cuối chiều mưa!

                       29/10/2017
                Hoa Xương Rồng

Bỗng nhiên hôm nay đọc thơ các anh xong em lại cảm thấy một nỗi buồn man mác, bởi dường như em đã quên mất tháng ngày và cứ ngỡ rằng thu vẫn còn da diết lắm, nhưng hoá ra thu cũng đã cạn rồi…
Yêu trang thơ nhiều lắm! Chúc các anh sức khoẻ và một ngày Chủ nhật thật nồng nàn!

Thứ Bảy, 28 tháng 10, 2017

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Nhớ trăng xưa


NHỚ TRĂNG XƯA

Trăng xưa lấp ló đầu cành
Mình ra  phố thi, thiếu  vành trăng xưa
Phố phường nhà nối tiếp nhà
Ngắm trăng người phải bươn ra ngoại thành

Nhà lầu, cao ốc vây quanh
Tiếng ồn xe cộ, lâu thành hóa quen
Thu xưa trăng sáng thay đèn
Sân đình phá cỗ, người khen chị Hằng

Vào thành phố, điện giăng giăng
Ánh đèn lấn hết ánh trăng thuở nào
Thu về lòng dạ nao nao
Nhớ lời “người ấy” đêm nào dưới trăng.

                                           28/10/2017

                                    Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, AnBình, Dĩ An, Bình Dương
                                  DĐ01229482775 – 099.388.0255

Thứ Sáu, 27 tháng 10, 2017

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Với đất


VỚI ĐẤT

Tần tảo quanh năm sạm má hồng
Bốn mùa mưa nắng ở ven sông  
Trồng cà, trồng lúa, trồng bầu, bí
Cuốc cỏ, be bờ, hái mướp, bông
Cầy ải…mạ ươm che nắng hạ
Bừa tơi …lạc ủ tránh mưa đông
Mồ hôi chăm bón lăn vào đất
Trái ngọt dâng đời đã có công .

                                   20/10
                            Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương

LÊ THẮNG: Hoài thu


HOÀI THU

Thu đã cạn ngày mưa về hối hả
Ta âm thầm ngóng đợi bước chân qua
Thôi thúc con tim sương vấn nhạt nhòa
Trút chút trầm ngâm lòng ta quặn thắt

Nhớ ngày nào đêm trời thu trong vắt
Đôi tay mềm cùng siết chặt bờ vai
Trao yêu thương những ước nguyện tương lai
Rạo rực quá suốt đêm dài thu ấy

Nhạt nắng hoàng hôn  đây ta vẫn vậy
Nỗi buồn duyên cứ đầy rẫy hư không
Lời nguyền xưa theo cõi bước phiêu bồng
Sao chẳng đến  trăng chờ trông lẻ bạn

Hỡi thu ơi tháng ngày qua đã cạn
Trên lối mòn lá rơi vãn đầy sương
Gieo lòng ta hoang hoải nỗi tơ vương
Mòn mỏi đợi đôi má hường xưa ấy.

Tự phút nào mong ngày xưa trở lại
Để tim mình sống mãi lửa tình dâng
Sát bờ vai… những giây phút  lâng lâng
Trăng mờ áo để chân cùng bước chậm

Ta muốn níu phút thăng thiên bất tận
Môi kề môi mà ngơ ngẩn men tình
Lá rụng bờ vai như cố vô tình
Gợi trong ta chút hương tình đọng lại

Đã cạn ngày …thu đi không ngần ngại
Chớ lạnh lùng …chớ xa mãi …thu ơi!

                                  Lê Thắng


Thứ Năm, 26 tháng 10, 2017

HÀ NGỌC KIM: Thi nhân thưởng nguyệt - Mãi tơ vương

THI NHÂN THƯỞNG NGUYỆT
( Họa bài " Danh xứng hoa viên" của tg LQT) 

Thi nhân thưởng nguyệt đắm hồn say
Ngỡ lạc cõi tiên ở chốn này
Lấp loáng làn sương vui khóe mắt
Lung linh ánh bạc mát bàn tay
Chị Hằng thả mộng bay lơ lửng
Chú Cuội mê hồn thả ngất ngây
Tuyết, nguyệt, phong, hoa, trà, tửu lạc
Hồn thơ lai láng đẹp đời thay!

MÃI TƠ VƯƠNG
( Họa bài " Tự tình" của tg LQT)

Thầy trò, bầu bạn nặng tình thương
Sự nghiệp trăm năm gắn bó trường
Năm tháng miệt mài rèn đạo đức
Đêm ngày chăm chút luyện văn chương
Trái tim nhân hậu thơm hồn trẻ
Khối óc ân tình đẹp tuyết sương
Qủa ngọt hoa thơm nguồn hạnh phúc
Vườn ươm thế hệ mãi tơ vương

                   Hà Ngọc Kim

DT: Dang dở

DANG DỞ

Tôi nửa vầng trăng, em nửa vầng
Theo nhau gần hết kiếp phù vân
Mà không kịp nói lời vàng đá
Mà trả không xong cuộc nợ nần.

Em nửa cuộc chơi, tôi nửa vời
Thế là biền biệt cả hai nơi
Thế là lòng cũng chia hai phía
Để mỗi bên, không có một người!

Tôi một bờ sông, em một bờ
Mộng bao nhiêu nữa cũng là mơ
Mơ trăm lần nữa không lần thực
Nửa giấc Nam Kha - một giấc hờ...

                           DT

TRẦN ĐĂNG DẦN: Nét đẹp tình người

NÉT ĐẸP TÌNH NGƯỜI

Kính cha thương mẹ quý ông bà
Nét đẹp tình người thể hiện ra:
Gìn giữ kỷ cương tròn phép nước
Đáp đền hiếu đạo vẹn tình nhà
Đối nhân tử tế lòng thanh thản
Xử thế hiền hòa dạ thiết tha
Vững một niềm tin xây cuộc sống
Phúc thọ an khang cảnh thái hòa.

                  Trần Đăng Dần

Thứ Ba, 24 tháng 10, 2017

LÊ PHI CÚC: Một lẵng hoa thơm - Biết bao là tình

MỘT LẴNG HOA THƠM

Một lẵng hoa thơm chứa vạn lời
Trọn tình chung thủy đẹp xinh tươi
Dưỡng bồi trí đức đam mê học
Hoàn thiện văn thơ xướng họa chơi
Với bạn tri âm luôn thắm thiết
Với đời tâm sáng mãi ngời ngời
" TÌNH THƠ TRĂM NẺO"* : con thuyền nặng
Lướt sóng đi về khắp mọi nơi ...

* " Trăm nẻo tình thơ" : tên tập thơ của tg
Lê Quốc Thọ.

BIẾT BAO LÀ TÌNH

Đọc thơ Quốc Thọ thật ân tình
Phi Cúc càng xem thấy khỏe mình
Qúy mến TÂM CHÂN từng nét chữ
Thân yêu THIỆN Ý mỗi khuôn hình
Mênh mông biển cả tình đời nặng
Bát ngát hồn thơ nghĩa bạn xinh
Tình bạn, tình quê, tình Đảng trọn
"TÌNH ĐỜI..."* thi phẩm sáng lung linh! 

* " Tình đời mênh mông": tên tập thơ của 
tg Lê Quốc Thọ.

                           Lê Phi Cúc

NGUYỄN GIA KHANH: Chốn xưa


CHỐN XƯA
(Thuận - nghịch độc)


Về lại chốn xưa bụi bết giày
Ngại ngần chân bước dột lòng thay
Tê buồn nỗi vắng đêm vời nguyệt
Lạnh buốt trời xa nhạn ngóng bầy
Thề lỡ há trao tình gió cuốn
Mộng tàn đành gửi bóng mây bay
Mê hồn dẫu muộn trăng cùng ngắm
Bề bộn dạ ai nhớ buổi này.


Đọc nghịch:
Này buổi nhớ ai dạ bộn bề
Ngắm cùng trăng muộn dẫu hồn mê
Bay mây bóng gửi đành tàn mộng
Cuốn gió tình trao há lỡ thề
Bầy ngóng nhạn xa trời buốt lạnh
Nguyệt vời đêm vắng nỗi buồn tê
Thay lòng dột bước chân ngần ngại
Giày bết bụi xưa chốn lại về.


         Nguyễn Gia Khanh

Thứ Hai, 23 tháng 10, 2017

THÁI GIANG: Em vẫn thế



EM VẪN THẾ

Có những điều sáng bừng trong thầm lặng
Nói chi nhiều, bông lựu chóng tàn phai
Nơi núi thẳm buông cái bóng đổ dài
Anh cố tìm em, nét xưa khờ dại
Bông mộc miên nở trái mùa, người không thấy lại
Khép cánh hoa rồi, em cũng thể kiệm lời
Chuyện của lứa đôi chín phải bỏ làm mười
Hoài nông nổi, sẽ ôm bờ trống vắng
Em sẽ là một ngôi sao trưa nắng
Để cho người tìm kiếm phải suy tư
Có kẻ dại khờ đi bán cái cần mua
Khác nào sẩy chân, sa cơ chới với
Đừng đổ lỗi cho thời gian diệu vợi
Bằng mặt cách lòng, buồn đến rụng rơi
Có những nụ cười chẳng nhờ đến bờ môi
Chỉ đôi mắt, đừng nói đời lừa dối
Con thuyền nào mà không qua chìm nổi
Bến nước nào không lời hẹn hò trao
Hái ngắt dại khôn lèn chặt hầu bao
Ngóng phía cuối trời chờ ngôi sao đẫy giấc
Ngọn gió giao mùa leo thang từng nấc
Gặp nỗi nhân tình vò xát mà thương
Sau giấc mơ con, muôn sự lại bình thường
Ai cưỡng lại như đời gương tan vỡ!

20/10/2017
Thái Giang

Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2017

HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Hẹn người tri âm


HẸN NGƯỜI TRI ÂM

Thu đã sang lâu rồi... Em vẫn biết!
Đợi người đi gom mải miết lá thu vàng
Heo may về xếp lại mảnh chiều hoang
Như vụn vỡ đã từ ngàn năm trước

Ai đã đếm khoảng thời gian trôi ngược
Ai đã lưu tình trong mỗi bước chân quen
Con đường nào đèn vẫn sáng từng đêm
Ai vẫn thức chờ em bên thềm vắng

Có phải hạnh phúc đến... chẳng từ nơi xa lắm
Mà thật gần nơi sâu thẳm trái tim
Khi một người bỗng chốc lạ thành quen
Lẫn vào thơ chút êm đềm thi vị

Ai đã nói tình thơ là tri kỷ
Chung nghẹn ngào, chung dâu bể trái ngang
Nên bên ai em muốn mãi dịu dàng
Không hờn dỗi cũng chẳng màng danh phận

Nếu một mai em trót làm ai giận
Xin hãy cứ xem là nước biển mặn mà thôi
Rồi một ngày mùa thu ấy xa xôi
Vầng trăng cũ nghiêng vành môi ấm áp
Con đường vắng dấu bàn chân đi lạc
Thì hẹn Người kiếp khác vẫn tri âm!

                          21/10/2017
                   Hoa Xương Rồng

Em gái phương xa chúc các anh ngày cuối 
tuần thật vui vẻ ngọt ngào

TRẦN ĐĂNG DẦN: Con gái rượu


CON GÁI RƯỢU

Con gái rượu quý của cha
Mang hình dáng mẹ hương hoa đất trời
Xuân xanh tươi thắm tuyệt vời
Ngọc ngà trong trắng cho đời đăm chiêu
Công dung ngôn hạnh đủ điều
Hiền hòa thanh lịch mỹ miều dáng son
Có chàng lãng tử mỏi mòn
Mê man đắm đuối héo hon vì nàng
Dịu dàng duyên dáng đoan trang
Nhẹ nhàng thắm thiết khẽ khàng mộng mơ
Nam thanh nữ tú mong chờ
Thuyền tình sớm đến bến bờ an vui
Uyên ương gắn kết xây đời
Yêu thương giữ lửa sáng ngời gia phong.

                 Trần Đăng Dần

Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

LÊ THẮNG: Mừng ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10


MỪNG NGÀY PHỤ NỮ VIỆT NAM 20/10


Mừng ngày Phụ nữ  đến rồi
Vần thơ tôi gửi đôi lời thân thương
Mong trong cuộc sống vô thường
Sao cho phụ nữ tình thương đong đầy
Cuộc đời hoa trái đơm sây
Xua tan hết thảy những ngày gian truân
Gia đình con cháu quây quần
Vui tươi đầm ấm sức Xuân ứa đầy
Đời luôn tươi trẻ đắm say
Hạnh phúc chồng vợ đong đầy yêu thương
Chúc các cô gái tuổi yêu đương
Trai tài gái sắc tình trường gặp nhau
Sớm ngày đính ước trầu cau
Trăm năm hạnh phúc vẹn màu thời gian
Gửi bao tình cảm chứa chan
Bạn hiền xa ngái muôn vàn nhớ nhung
Tâm giao tri kỷ khôn cùng
Giao hòa hạnh phúc thủy chung vẹn toàn
Chúc các em bé thơ ngoan
Vô tư trong sáng muôn vàn yêu thương
Mỗi ngày cắp sách đến trường
Chăm ngoan học giỏi ngát hương giữa đời
Chúc mẹ- chúc vợ của tôi
Dồi dào sức khỏe trọn đời thương yêu
Vần thơ gửi gắm đôi điều
Chúc mừng phụ nữ mọi điều an vui

             Lê Thắng







HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Em vẫn thế... mặc niềm thương vụn vỡ


EM VẪN THẾ... MẶC NIỀM THƯƠNG VỤN VỠ


Trái tim em tự bao giờ chai lặng
Chẳng mơ màng khi chiều nắng dần phai
Giấc mơ tan theo những tiếng thở dài
Ừ, tình ấy là sương mai, cỏ dại
Thì đã sao... Nỗi đau em khâu lại
Một nỗi đau em ngại nói thành lời...

Ngày Hai Mươi ở lại với Tháng Mười
Em bình thản với nụ cười xa vắng
Bước chân ai có làm phai màu nắng
Sao thu buồn rơi ướt nặng tâm tư

Cay đắng thừa em bán chẳng người mua
Ngọt ngào lắm nhưng chẳng vừa tay với
Có phải tại em nên thu buồn vời vợi
Con phố cũng vàng chẳng đợi lá thu rơi

Có phải lời thương chỉ đặt ở đầu môi
Nên sâu thẳm con tim Người gian dối
Có bước qua cơn mê mới biết mình nông nổi
Giấc mộng hoang tàn lời nói dối ai trao

Nếu cuộc đời chỉ là giấc chiêm bao
Thì hạnh phúc đến khi nào thức giấc
Hay hạnh phúc ngủ quên trong tiếng nấc
Để nghẹn ngào mỗi cung bậc yêu thương

Ngày Hai Mươi giấc mộng vẫn vô thường
Em vẫn thế... mặc niềm thương vụn vỡ...

                         20/10/2017
                    Hoa Xương Rồng

Em gái xin chúc một nửa thế giới của các anh... mãi mãi 
hạnh phúc, xinh đẹp và ngọt ngào.