Thứ Tư, 11 tháng 10, 2017

LÊ THẮNG: Mưa


MƯA

Mưa dầm tầm tã đêm qua
Để ta hoang hoải như là mưa xưa
Thuở mà lá cọ che mưa
Tôi em dắt díu buổi trưa tan trường

Bồi hồi bao nỗi  vấn vương
Quên sao ngày tháng lội mương phơi đồng
Bắt cua, mót lạc, tắm sông
Bày em bơi lội mà không ngại ngùng

Đèn dầu leo lét học chung
Những đêm giá lạnh chân cùng… ôm chân
Khoai lang nướng vội chia phần
Môi lem má lọ miệng ngân học bài

Cái thời thơ ấu chẳng dài
Xa nhà, trọ học miệt mài tháng năm
Bấy năm qua tuổi trăng rằm
Em tôi cắp nón biệt tăm xứ người

Tôi vào lính mấy năm trời
Một ngày về phép… hỡi ơi gặp nàng
Tóc thề xưa đã cắt ngang
Đôi mắt biếc ngọc mơ màng… còn đâu

Gặp nhau em hỏi tôi câu
Anh sao … lấy vợ cô dâu chốn nào?
Lâu ngày… chỉ hỏi thế sao
Lòng dưng khép kín… trăng sao lịm tàn

Về quê  bao nỗi chứa chan
Trời mưa lại nhớ thuở hàn… ấu xưa
Nhớ ngày lá cọ che mưa
Trò chơi đám cưới say sưa với nàng

Mộng vàng mây trắng vắt ngang
Sông ngân lẻ bóng đò ngang hững hờ
Liêu hoang chút phận duyên thơ
Hàn ôn bao nỗi sầu tơ gieo đầy

                                Lê Thắng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét