Thứ Ba, 28 tháng 2, 2017

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Quên già cùng em

QUÊN GIÀ CÙNG EM

Tuổi già, tính nết đâu già 
Ngồi xem bóng đá như là thanh niên 
Nụ cười ánh mắt  đưa duyên 
Bên bà ông vẫn “phạt đền” trúng gôn

Chân không mỏi, gối chưa chồn 
Điệu cười sảng khoái hút hồn người ta 
Vẫn văn nghệ, vẫn thơ ca 
Sáng đi thể dục, chiều ra bóng bàn 

Bạn trên mạng, bạn xã làng 
Văn thơ trao đổi ngập tràn chuyện vui 
Nhà rộn rã, tiếng nói cười 
Đầy vườn rau quả đua tươi mượt mà 

Đọc trong ánh mắt của bà …
Ông làm thơ tặng cảnh già thần tiên .

                                                    1/3/2017

                                           Nguyễn Quang Huỳnh 
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương 
DĐ01229482775 

THÁI GIANG:Chuyến tàu khuya

CHUYẾN TÀU KHUYA

Chòng chành nằm võng ngày xưa 
Khoang đêm tàu chợ như vừa mới đây 
Nửa khuya ai gọi dậy ngay !
Giật mình nửa tỉnh nửa say …giật mình 

Bốn con mắt cứ lặng thinh 
Hai trái tim chẳng lặng thinh chút nào 
Tôi bật dậy, võng càng chao 
Gặp lại em giữa ồn ào tàu khuya 

                                         1/3/2017 

                                    Thái giang 
28A/17 Bình Đường 3, An Bình , Dĩ An, Bình Dương 
DĐ0903647713

Thứ Hai, 27 tháng 2, 2017

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Buồn này ai tỏ

BUỒN NÀY AI TỎ

Sáng ra mai biến đâu rồi…?
Ôi thôi!... vốn liếng đi đời nhà ma 
Như ai cào xé lòng ta … 
Tiếc công chăm sóc hai, ba năm rồi 

Thế rồng cuộn, dáng hổ ngồi 
Lá xanh ,lộc biếc ngợi ngời sức xuân 
Ông bưng ra cổng dọn sân 
Nào ngờ đạo chích mò lần đến xơi

Bưng cây mai cảnh mất rồi 
Còn trơ đống đất, phân hôi vương đầy 
Bao công sức, bỗng trắng tay 
Buồn này ai tỏ? ai hay hỡi người .

                                                    27/2/2017

                                           Nguyễn Quang Huỳnh 

HOA XƯƠNG RỒNG: Lỗi hẹn cùng anh

Tác giả Hoa Xương Rồng, có nhờ BBT Trang thơ Xứ Dừa,chuyển bài thơ dưới đây tới anh Thái Giang:


LỖI HẸN CÙNG ANH
(HXR gửi nhà thơ Thái Giang! H xin cảm ơn anh và chúc anh luôn vui khỏe!)
Và thế rồi em lỗi hẹn cùng anh!
Nước biển xanh nhưng chòng chành vị mặn
Mải đam mê... em quên lời anh dặn
Chốn cuộc đời huyên náo vẫn mua vui
Giữa mênh mang em vẫn hứng gió trời
Vẫn vươn mãi trong cuộc đời giông bão
Vẫn thản nhiên mặc lòng người cao ngạo
Vẫn câu thơ khoác chiếc áo chẳng vừa
Vẫn biết rằng đời chẳng đẹp như mơ
Sao buông mãi những vần thơ vụng dại
Em cứ viết khi thấy lòng trống trải
Khi “những điều chẳng biết nói cùng ai”
Có nhiều đêm em thức trọn canh dài
Chỉ để biết ngày mai trời lại sáng
Bước ưu tư gập ghềnh qua năm tháng
Bến đỗ cuộc đời chạng vạng giữa cơn say
Men tình nồng cũng vừa đắng vừa cay
Nhưng khác rượu, uống say rồi sẽ tỉnh
Em muốn say để quên tình vô định
Nâng chén sầu, em uống cạn mình em
Cảm ơn anh! Người vừa lạ vừa quen
Đã dìu dắt bao dung em từng bước
Dẫu em biết giữa những điều mất – được
Cũng chỉ làm nước mắt ngược về tim!
Hạnh phúc ở đâu giữa một cuộc trốn tìm?
Hay tất cả chỉ đang tìm hư ảo
Vẫn là em giữa cuộc đời giông bão
Câu thơ quen khoác chiếc áo chẳng vừa
Vẫn là em giấu những giọt nước mưa
Trong đáy mắt để khi thừa rơi xuống
Ướt vần thơ đâu phải vì em muốn
Nên tỉnh rồi... em lại uống để say!
27/02/2017

Em xin nhờ các anh chuyển giùm bài thơ này đến nhà thơ Thái Giang cùng một lời cảm ơn chân thành nhất! Và cho em xin hỏi là sđt 0903647713 em thấy đăng trên trang thơ có phải của nhà thơ Thái Giang không ạ? 
Em gái phương xa xin cảm ơn và kính chúc các anh luôn vui khỏe  HP ạ!
HXR

Thứ Năm, 23 tháng 2, 2017

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Mở hội mừng xuân

MỞ HỘI MỪNG XUÂN

Kém đâu văn nghệ xứ người 
Hội chèo múa hát dưới trời quê ta 
Sân đình, bên cạnh gốc đa 
Trai thanh, gái lịch áo hoa quần hồng 

Mấy ngày tết, nghỉ việc đồng 
Hóa thân “ như thể… văn công của làng” 
Bao trai trẻ, mắt  liếc ngang… 
Trời xuân đang nắng, mơ màng tối ngay  

Người đang tỉnh, cứ như say 
Hỏi ra mới biết em ngay gần nhà 
Cận kề xóm bãi đâu xa 
Gặp em thăm lúa đồng Và sáng nay 

Vừa về bỏ ủng, rửa tay 
Áo the , quần lĩnh ra ngay hội chèo 
Hớp hồn trai tráng nhìn theo
Giọng em luyến láy đoàn chèo … “thua” xa

Đêm vui thấu tận Hằng Nga 
Gà thôn bên gáy …tưởng là  chưa khuya….
                                        21/2/2017

                                     Nguyễn Quang Huỳnh 

THÁI GIANG: Màu áo trắng

Màu áo trắng
              
Ngày nào em tuổi nữ sinh 
Đến trường trong dáng xinh xinh áo dài
Hồn nhiên như thể bông nhài
Thoảng thơm nào biết ngày dài, đêm thâu
Lạ lùng chỉ thích một màu
Một màu áo trắng,một màu ấy thôi
Em đi xa,và thế rồi…
Mấy mùa phượng nở;mình tôi thấy buồn
Ve sầu đưa võng cô đơn
Tôi và em chẳng giận hờn mà xa…
Khóm nhài chung ngõ hai nhà
Bên này, bên ấy thơm ra cổng làng
Đón em về,bướm theo sang
Đậu vai áo trắng ngỡ ngàng người xưa ?
Thật rồi, nào phải còn mơ
Về làng – bác sỹ bây giờ là em
Màu áo trắng, vẫn trinh nguyên
Niềm tin,nghị lực nhuộm bền màu xưa.
                                            Thái Giang 

Thứ Tư, 22 tháng 2, 2017

NGUYỄN QUANG HUỲNH: VẸN TUYỀN TRĂM NĂM

Vẹn tuyền trăm năm ! 

Đã đi quá nửa cuộc đời 
Bên nhau vẫn thắm nụ cười ngày nao 
Nếp nhăn đâu nhạt má đào 
Tình yêu vẫn cứ ngọt ngào không phai 

Vai kề vai, ấm vòng tay 
Niềm vui, khóe mắt trao đầy yêu thương 
Áo ông còn bụi công trường 
Tóc bà nhuốm bạc vấn vương đợi chờ 

Lời thề giữ vẹn như xưa 
Giờ đây đền đáp ước mơ thỏa lòng 
Nụ cười mãn nguyện ấm nồng 
Bách niên giai lão, tâm đồng trời cho 

 “Đôi sam” như tuổi hẹn hò 
Đâu cần danh lợi , nào lo sang  hèn
Cảm ơn trời đất xe duyên 
Vợ chồng lại được vẹn tuyền trăm năm.
                                                              21/2/2017

                                                       Nguyễn Quang Huỳnh 

Thứ Năm, 16 tháng 2, 2017

THÁI GIANG: Có một điều ước

Có một điều ước 

Mấy chục năm rồi, tôi gặp lại em 
Khác nhiều qúa, chỉ còn quen đôi mắt 
Vẫn giọng nói hồn nhiên và nụ cười tinh nghịch 
Cũng phải thôi bởi tính nết khó đổi dời 

Mà lạ chưa, bầu bạn đã phải lứa vừa đôi 
Em vẫn thế, một giường, một gối 
Một niêu cơm, thừa tháng ngày nhàn rỗi 
Tất bật lo toan, đã đổ hết những cung đường …

Tường nhà em treo mấy chiếc huân chương 
Tôi nhìn em thật lâu, qua chiếc gương đối diện 
Tính nết ngày xưa ở em , sao mà thật hiếm
Lúm đồng tiền, đã hóa kiếp vào sóng ngoặc kép, ngoặc đơn 

Em thở dài khi tôi hỏi chuyện chồng con 
Em thoáng buồn khi chạm điều không thể 
Bao nhiêu đêm đợi người ấy về , chỉ nghe nỉ non tiếng dế 
Vạt sương rầu rầu gõ nhịp mái nhà tôn 

Chưa làm vợ người ta em vẫn khâm liệm một linh hồn 
Và coi đó là người chồng duy nhất 
Tấm hình trắng đen bạc màu, như phù sa hết chất 
Tháng năm dài ngủ thức với em 

Khi chưa gặp lại em, nghe bạn kể  tôi chưa tin 
Giờ gặp lại rồi, càng thương đau hai người bạn 
Ba đứa chúng mình ba nẻo đời thầm lặng 
Ước có phép gì lại gặp buổi ra đi .
                                                           13/2/2017 

                                                         Thái Giang 

Thứ Tư, 15 tháng 2, 2017

THÁI GIANG: Cần góp một điều gì

Cần góp một điều gì

Như mọi lần, tôi đến nhà anh chuyện trò rôm rả 
Chuyện thế thái nhân tình, chuyện làng, chuyện xã 
Vui nhất là chuyện cháu con 

Đọc báo cùng nhau, không bỏ sót một trang 
Giương kính lão, mày chau khi đọc tin tham nhũng 
Rặt kẻ quyền cao chức trọng 
Lấy của dân trăm ngàn tỷ rồi cao chay xa bay 
Công sức, mồ hôi nước mắt của dân chắt cóp từng ngày 
Hai vai nặng tình nhà, nghĩa nước 
Mong cháu, con làm sao có được 
Bát cơm, manh áo …đời thường 

Ôi cuộc đời sao còn lắm kẻ nhiễu nhương
Ước đất nước mình có những “Bao ThanhThiên” thời hiện tại 
May ra loại trừ loài mọt sâu khoét hại 
“Đại mộc thảo thơm” trả Tổ Quốc mẹ hiền !
Chất lượng bữa ăn tăng lên, lương tháng đủ dùng và lắm nữa việc không tên 
Cho người dân mưu sinh và nước nhà giàu mạnh 
Cay khóe mắt, đã mùa xuân vẫn thấy lòng ớn lạnh 
Tôi và anh cần góp một điều gì ?(!)
                                                            14/2/2017

                                                          Thái Giang 

Thứ Ba, 14 tháng 2, 2017

LÊ QUỐC THỌ: NHỚ NGÀY QUA - THƠ TIÊU ĐIỂM

NHỚ NGÀY QUA

Xuân tàn – hè đến bướm vờn hoa
Khóe mắt người xưa ráo lệ nhòa
Bến vắng chỉ về trong mộng ảo
Lối xưa đâu tới giữa miền xa
Chân trời chốn đó mấy tan hợp
Nẻo đất nơi đây suối đổ òa
Ai chẳng biết ai niềm khát vọng
Còn mơ tìm được chút ngày qua.


THƠ TIÊU ĐIỂM

Thi đàn đất Việt sáng Gia Khanh
Tiêu điểm bao trang web tác thành
Ấn phẩm Đường thi nhiều ngưỡng mộ
Thẻ vàng Lục bát lắm lưu danh
Thơ Hàn* thuở trước cùng so bước
Thơ Quachs** ngày xưa hẳn cũng đành…
Xướng họa giao lưu tình quyến luyến
Trời thơ rạng rỡ một Khôi Thanh.


* Hàn : Hàn Mặc Tử
** Quachs:  Quach Tấn

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2017

NGUYỄN QUANG HUỲNH: HẸN VỀ HỘI THƠ

Hẹn về hội thơ 

Nguyên tiêu trăng tỏ đất trời 
Sáng trên Văn Miếu khắp nơi tụ về 
Trăm hội  thơ, muôn nẻo quê 
Nguyên Tiêu đến hẹn cùng về nơi đây 

Bạn thơ tay ấm trong tay 
Hàn huyên, tâm sự tràn đầy tình thương 
Thăng Long hội tụ muôn phương 
Bay từ Âu, Mỹ tìm đường về đây 

Mấy ngàn cây số trên mây 
Mong sao kịp dự đúng ngày quốc thơ 
Đến đây cho thỏa ước mơ… 
Ra về bịn rịn hẹn chờ năm sau. 

                                                10/2/2017 

                                       Nguyễn Quang Huỳnh 

Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2017

NGUYỄN GIA KHANH: Câu đối tặng CLB THƠ XỨ DỪA


LÊ THẮNG: XUÂN QUÊ

XUÂN QUÊ

Xuân về rực thắm hoa đào
Trời buông nắng ngọt, đón chào tết sang
Người quê về tết rộn ràng
Hương trầm phảng phất mênh mang đất trời

Mưa xuân phơi phới gọi mời
Nắng xuân trải nhẹ, cho người hoan ca
Dịu dàng đằm thắm thiết tha
Lời xuân chúc phúc đượm đà niềm yêu

Xuân quê gửi gắm bao điều
Cho vơi khao khát những chiều nhớ nhung
Dấu trong đôi má ửng hồng
Mắt nhìn say đắm, tơ lòng muốn trao

Xuân về thắm cả trời cao
Lời chào giã bạn…ngọt ngào tiếng quê
Nụ cười sáng cả chiều về
Xuân quê mang đến  tràn trề ước mơ

Xuân về dệt mộng tình thơ
Lứa đôi hạnh phúc duyên tơ thắm hồng
Tay em dâng chén rượu hồng
Em mang xuân đến thắm nồng bên ta.

                               LÊ THẮNG


Thứ Năm, 2 tháng 2, 2017

NGUYỄN GIA KHANH: Câu đối mừng xuân


THÁI GIANG: Nhớ chuyện ngày xuân

Nhớ chuyện ngày xuân
Nôn nao nhớ cái Tết xưa
Đất trời vẫn nắng , vẫn mưa…vẫn người
Trái đất biết mấy vòng đời
Xuân nay cứ trẻ như thời xuân xưa
Nói chuyện cũ mấy cho vừa                        
Bánh chưng, bánh tét với dưa muối hành
Hội làng : liền chị , liền anh
Vang , rền , nền, nẩy…âm thanh mượt mà
Sân đình liên khúc dân ca                         
Ngập ngừng tôi gặp ‘’người ta’’…ngập ngừng
Lạ chưa , tôi với người dưng
Cái đêm xuân ấy , tin mừng bén duyên
‘’Người dưng’’: cô tấm thảo hiền
Đẹp trang cổ tích giữa miền dân ca
Ngày xuân nhớ chuyện xưa xa
Cháu con quần tụ quanh bà bên ông.

THÁI GIANG
 SDT: 0903647713

THÁI GIANG: Hoa cải

Hoa cải

Đường về bến sông quê chiều tháng chạp
Nắng vàng , bướm vàng , hoa cải cũng vàng theo
Nếu lúc này nhắc đến một chữ yêu
Xin thượng đế cho tôi điều tôi muốn
Yêu xứ sở diết da lúc chiều muộn                                                                          
Được trở về trên bến bãi sông quê
 Tháng chạp ơi! đã đón những ai về
Có người nào cũng yêu màu hoa cải ?
Giản dị mà đắm lòng những ngày xa ngái
Dùng dằng nán níu mãi người đi
Dù đạn bom làm đổi dáng thay hình bãi sông quê
Màu hoa cải vẫn vẹn nguyên vàng chân chất
Không khỏi  nao lòng cái buổi nắng đổ trưa quay quắt
Cong khô cả buổi chia ly
Cải kịp khoe hoa để nhận ánh mắt thề
Tôi và em hẹn ngày về…bến sông vàng hoa cải
Biền biệt xa nhau , biền biệt màu hoa ấy
Giữa hai loạt bom thù những tháng chạp chiến trường
Lại nghĩ về nơi câu ví dặm ‘’giận thương “
Có hương cải , có màu hoa quê , có em ở đó…

THÁI GIANG
SĐT : 0903647713

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Gửi anh!

Gửi anh ! 

Gửi anh lính đảo Trường sa 
Mai, đào, bánh, mứt món quà hậu phương 
Bánh này gói cả tình thương 
Đến anh bộ đội biên cương xa bờ 

Hậu phương em đợi, em chờ 
Mong anh giữ vững dậu bờ tiền phương 
Xuân về… càng nhớ, càng thương 
Thương anh vất vả gió sương đêm ngày 

Chúc anh súng chắc trong tay 
Đuổi quân hải tặc, cướp ngày, trộm đêm 
Giữ gìn biển đảo bình yên 
Ngày về sum họp thỏa niềm nhớ thương.

                                                        1/2/2017 


                                          Nguyễn Quang Huỳnh