BUỒN NÀY AI TỎ
Sáng ra mai biến đâu rồi…?
Ôi thôi!... vốn liếng đi đời nhà ma
Như ai cào xé lòng ta …
Tiếc công chăm sóc hai, ba năm rồi
Thế rồng cuộn, dáng hổ ngồi
Lá xanh ,lộc biếc ngợi ngời sức xuân
Ông bưng ra cổng dọn sân
Nào ngờ đạo chích mò lần đến xơi
Bưng cây mai cảnh mất rồi
Còn trơ đống đất, phân hôi vương đầy
Bao công sức, bỗng trắng tay
Buồn này ai tỏ? ai hay hỡi người .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét