Thứ Hai, 23 tháng 11, 2020

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Nhớ bến xưa

                                  NHỚ BẾN XƯA

Đò Rồng đã bắc cầu ngang

Thẩn thơ nhớ bến đò sang năm nào ...

Thái Giang trong dạ nao nao

Nhớ ai ngày ấy cắm sào đợi ta

 

Bao chiều tan học đã qua...

Nắng, mưa, rét buốt người ta đưa đò

Mến thương bốn mắt hẹn hò

Tơ vương cô gái chở đò qua sông

 

Trời se nên vợ thành chồng

Nhớ về cái bến đò Rồng năm xưa ..../.


                                                 23/11/2020

                                  Nguyễn Quang Huỳnh

THÁI GIANG: Lỗi hen.

 LỖI HẸN

 Heo may "trở dạ" chuyển mùa 

Thương em ngoài ấy rét lùa thịt da

 Hợp duyên ,ngày ấy chung nhà 

Thì đâu đến nỗi ...cách xa thế này!(?)

 Bốn mùa tay ấm bàn tay

 Đồng sâu,ruộng cạn...quên ngày,quên đêm

 Trăng quê vàng rải đầy thềm 

Thơ Kiều được dịp trao mềm môi nhau

 Ế oan một bận trầu cau 

Chúng mình không có chung câu mẹ thầy

 Trời bắt lỗi hẹn kiếp này 

Thôi đành phải vậy...ăn mày kiếp sau!

                        Thái Giang .

THÁI GIANG: Hoa mua

 HOA MUA


Với nhau "mặn muối,cay gừng"
Tương cà cùng bữa muối vừng...mà ngon!
Nắng mưa,da dẻ em giòn
Má thơm mùi nắng,tóc hờn màu mưa

Nhà nông đi sớm ,về trưa
Yêu em từ thuở :mình chưa của mình
Mấy mươi năm vẫn cứ xinh
Trong đôi mắt ấy như hình thôi miên

Lời nhỏ,nhẹ ...rõ là hiền
Tôi đang nóng giận ,đột nhiên "hạ màn"
Mặc ai hoa huệ,hoa lan
Tôi về với tím ...nồng nàn hoa mua...!

Thái Giang

Thứ Ba, 17 tháng 11, 2020

THÁI GIANG: Ngày hội ngộ

 NGÀY HỘI NGỘ

Mấy mươi năm,thầy mới gặp lại trò
Tóc thầy bạc,tóc trò màu đen trắng
Tay bắt mặt mừng sau thời xa vắng
Trán thầy,trán trò sóng chen sóng thời gian
Chuyện thầy trò lời ríu rít hỏi han
Trò ùa vào thầy như ong về tổ
Lớp của các trò còn thiếu bao người nữa
Chưa kịp về hay không về nữa các trò ơi.!
Giọt nước mắt của thầy lấn át nụ cười
Cả lớp lặng im ,hồn thầy lặn về hoài niệm...
Hùng Sơn ơi!Vì thời gian tùng tiệm
Mấy mươi năm,không đong đếm một ngày
Gặp lại:các em chụm đầu bờ vai thầy
Chụp kiểu ảnh,ghi phút này hội ngộ
Nghề nghiệp các em có đủ:bác sỹ ,kỹ sư,nhà giáo,nhà thơ,
Và những doanh nhân,giám đốc...thầy ngỡ đang mơ...
Một lớp học,trò trưởng thành như mong đợi
Chuyện thầy,chuyện trò ,chuyện con,chuyện cái...
Chuyện gia đình ,những tháng năm xa
Ngày vui tấc gang,thầy trở về nhà
Thị trấn Anh Sơn ,nơi thầy hưu trí
Học trò tỏa đi nhiều phương trời,lòng luyến lưu ở lại
Giữ mãi phút giây này,Trường Hùng Sơn thân yêu...!

Thái Giang

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Mừng ngày Hội...

                                                    MỪNG NGÀY HỘI ĐẠI ĐOÀN KẾT TOÀN DÂN

Mừng ngày đoàn kết toàn dân

Bà con khu phố quây quần tham gia

Toàn dân từ trẻ, đến già

Về đây sum họp hát ca, vui vầy

 

Gặp nhau tay ấm bàn tay

Đồng lòng, chung sức dựng xây phố phường

Thi đua học tập tấm gương

"Kiệm, cần, liêm , chính" con đường Bác soi

 

Bọc, đùm yêu quý giống nòi

Của tiền quyên góp giúp người khó khăn

Từ giấy bút, đến áo chăn ...

Lá lành đùm rách khó trăm cũng lùi

 

Cùng nhau chia sẻ ngọt bùi

Dựng xây đất nước người người ấm no

Vang vang tiếng hát câu hò

Nhớ ơn Đảng, Bác dành cho muôn nhà .


 Nguyễn Quang Huỳnh

11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương

DĐ0779482775


--

LÊ QUỐC THỌ: Xưa và Nay

 

XƯA VÀ NAY

 

Năm tháng cộng dồn đường đời được dài thêm

Ngày ấy một mầm xanh, nay đã thành cổ thụ

Thuở tuổi trẻ trâu bao mộng vàng ấp ủ

Rồi bước thấp bước cao ta nhận đủ những vô thường

Ta có ngờ đâu tao ngộ lắm phong sương

Miền viễn xứ biết chân trời góc biển

Từng súng là vợ đạn là con quân hành chinh chiến

Từng phấn bảng đưa đò bao lớp trẻ sang sông

Rồi cuốc bẫm cầy sâu bao xứ bãi xứ đồng

Nứa ,củi, ngô, khoai, những ngày lam lũ...

Rồi kỷ niệm ngọt ngào, ngắm trăng treo đầu núi

Tay trong tay chuốc cạn chén ân tình

Rội dận rồi thương khắc khoải nỗi riêng mình

Vẫn cứ thế... Ai biết chăng lẽ đời dâu bể...


Và nay mái ấm gia đình bình yên che chở

Uống cạn vần thơ, ngắm hoa nở bên thềm

Phảng phất đâu đây nghe tiếng gọi thân quen

Nhắc ta vấn vương về miền quá khứ ...

giữa chiếu thơ làng cùng bạn bầu tâm sự

Đời vẫn yêu ta - Ta vui bước tiếp đường đời ...

 

Tháng 11/2020 

Lê Quốc Thọ.

 

 

Thứ Hai, 16 tháng 11, 2020

HOÀI ĐẶNG: Có một nghề

 CÓ MỘT NGHỀ

Có một nghề thủa bé vẫn ước ao

Mai sau lớn được đứng trên bục giảng
Mang kiến thức truyền từ trang giáo án
Dạy học trò những điều tốt lẽ hay.
Có một nghề người ta gọi xưa nay
Nghề gieo hạt đặt nền cho trí tuệ
Đem tâm huyết ươm mầm bao thế hệ
Để mai sau lớp trẻ lớn thành người.
Có một nghề luôn đầy ắp tiếng cười
Từ ánh mắt và nụ cười con trẻ
Là bài học và những câu chuyện kể
Cứ sống hoài và mãi mãi tuổi hồn nhiên!!!
Vũng Tàu ngày 14/11/2020
Hoài Đặng

NGUYỄN QUANG HUỲNH: An Bình quê tôi

                                    AN BÌNH QUÊ TÔI  


Chung tay xây dựng quê mình

Bức tranh thủy mạc An Bình đẹp thay

Đường trong khu phố hôm nay

Bê tông, nhựa hóa đã thay đường mòn

 

Giao thông tiện lợi bon bon

Xa rồi cái cảnh đạn bom ngày nào

An ninh giữ vững phong trào

Giao thương  phát triển phố nào cũng thêm

 

Chan hòa ánh điện đêm đêm

Nhà lầu,xí nghiệp mọc lên rất nhiều

Phố vui sầm uất sáng chiều

Nam thanh, nữ tú  mỹ miều sánh đôi

 

Đất quê vui cảnh  yêu người

Thi đua đoàn kết phường tôi dẫn đầu

An Bình nghĩa nặng tình sâu

Ngọt bùi chia sẻ giúp nhau chân tình

 

Xin mời bạn đến An Bình

Quê tôi vững bước chuyển mình thay da

 

                                                   

                                     Nguyễn Quang Huỳnh

11/28 Bình Đường 1, An Bình Dĩ An, Bình Dương

DĐ  :0779482

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2020

THÁI GIANG: Ký ức

 KÝ ỨC

Bồi hồi chiều thu,ký ức gần xa
Bỗng ùa về trong vòng tay ấm áp
Ký ức lăn tròn lòng bàn tay thô ráp
Kể những điều bồi lở ...dòng xưa
Ta đã từng trẻ ,đội nắng gánh mưa
Đi qua hai thế kỷ
Mang theo điệu ru hời của mẹ
Nếm chát ngọt khôn cùng như cha ông cổ sơ
Cháu con ta: gia tài tỷ phú của bây giờ
Thời 4.0 đang cầm quân những ván cờ lịch sử
Ít đổ mồ hôi trên cánh đồng mầu mỡ
Tiếng gà giật mình đánh thức bình minh
Chẳng thể bán, không thể mua...ký ức của mình
Thì cứ thế,ta nâng niu làm cẩm nang cuộc sống
Lại tiếp bước giữa trời đất cao,rộng
Cái tận cùng chẳng cần biết ...gần,xa!
Thái Giang

Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2020

THÁI GIANG: Trưa cuộc đời

 TRƯA CUỘC ĐỜI


Ta dầm mình trong "trưa cuộc đời"
Nắng rát bỏng,trời không buông ngọn gió
Sấm chớp bỗng cắt ngang vầng nắng
Thế là mưa,ướt sũng" trưa cuộc đời"

Chân bấm chặt đường "cõi làm người"
Mồ hôi trộn mưa,trộn bao nhiêu vẫn là chát mặn
Mưa rót cả, trời không hề trừ cặn
Mưa,mưa,mưa...chẳng gột hết mồ hôi

Đường vượt dốc,thở bằng cả đôi môi
Mũi cũng cay cay như ớt pha nước chấm
Muốn đặt gánh ,đổi vai đi chầm chậm
Đường còn xa , đây mới "trưa cuộc đời"

Đôi mắt quờ về phía xa xôi
Ngửa bàn tay chạm vô tình hạt nắng
Xốc lại gánh,nặng vai đời thầm lặng
Tiếp bước ngắn ,dài giữa "trưa cuộc  
đời"

Thái Giang