LỖI HẸN
Heo may "trở dạ" chuyển mùa
Thương em ngoài ấy rét lùa thịt da
Hợp duyên ,ngày ấy chung nhà
Thì đâu đến nỗi ...cách xa thế này!(?)
Bốn mùa tay ấm bàn tay
Đồng sâu,ruộng cạn...quên ngày,quên đêm
Trăng quê vàng rải đầy thềm
Thơ Kiều được dịp trao mềm môi nhau
Ế oan một bận trầu cau
Chúng mình không có chung câu mẹ thầy
Trời bắt lỗi hẹn kiếp này
Thôi đành phải vậy...ăn mày kiếp sau!
Thái Giang .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét