Thứ Hai, 30 tháng 7, 2018

THÁI GIANG: Mối tình đầu

MỐI TÌNH ĐẦU
Ai không có mối tình đầu
Để mà nhung nhớ trên cầu nợ duyên
Mơ màng nỗi nhớ không tên
Vu vơ ngắt hái dưới đèn tương tư…
Thời gian có lúc dôi dư
Như buồm thừa gió thổi từ ngày xưa…
Chao nghiêng ánh mắt ỡm ờ
Phút chia tay dưới tỏ mờ trăng đêm
Nghĩ mà thương vạt cỏ mềm
Vô tình hứng chịu guốc em,dép chàng
Bụi cây ngơ ngác bên đàng
Bỗng dưng trụi lá như đang gặt mùa
Duyên đâu có chuyện bán mua
Tình đâu có chuyện lên chùa cầu may
Mối tình đầu,bén và say
Dẫu rồi chẳng được những ngày…với nhau!
                                          30.7.2018


                                       Thái Giang

Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2018

THÁI GIANG: Đến thăm đất Phật Thái Lan

Đến thăm đất Phật Thái Lan
Lần đầu tiên rời đất nước Rồng Tiên
Họ hăm hở giục cánh bay nơi cần đến
Tới đất nước Thái Lan , chủ đón khách trìu mến
Đất phật , trời tiên ... đẹp quá chẳng muốn về

Những pho tượng bằng vàng hướng bốn mặt mọi phố quê
Nam mô a di đà ... cho muôn người thanh thản
Mấy ngàn ngôi chùa gìn tâm linh thấm đẫm
Tiếng chuông chùa ngân nga một điệu ru nhân gian

Năm ngày xa quê , du ngoạn ngỡ lạc chốn niết bàn
Lòng thánh thiện hỉ xả từ bi nơi cửa Phật
Mười ngón tay úp vào nhau , nghe tim mình chân thật
Rửa gột bon chen , sống tiếp cõi người

Bớt ngoặc kép ngoặc đơn tươi má những nụ cười
Đến Thái Lan , ngỡ mình đang trẻ lại
Du thuyền trên sông , nhớ những ngày xa ngái
Thuở sông quê bến hẹn một thờ

Về lại đất Rồng , rời xứ Phật xa xôi
Trai gái Bình Dương vẫn bồi hồi lưu luyến mãi
Quên cả tuổi mình khi mùa xuân tồn tại
Giữa mùa hè , trời đất Phật Thái Lan

                                      Bangkok  , Thái Lan
                                           26.07.2018
                                         Thái Giang

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Đón anh về


ĐÓN ANH VỀ ...!

Từ Bình Dương tôi đi tìm đồng đội
Đến miền Tây đất bùn lây lội
Bát ngát màu xanh của rừng đước, rừng tràm
Anh em tôi đi trong cái nắng chói chang

Theo bản đồ tìm hướng dọc, hướng ngang  
Giở từng trang , thương bạn mình biết mấy
Đi trong bùn lầy, ao đầm lau sậy ...
Giữa nắng trời áo đẫm mồ hôi

Tìm tới nơi, tăng bạt đây rồi
Ngâm trong nước bùn lầy không mục
Bảo nhau mở tăng cùng lúc...
Tránh làm đau thân xác bạn tôi

Đất phương Nam gặp bạn đây rồi
Đưa anh lên tàu vè  nơi quê mẹ
Về với xóm làng , về với ngọt ngào chùm khế
Ngày ra đi anh ngoảnh lại...  dáng mẹ, bóng em xưa !


                                                     26/7/2018  

                                        Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
ĐT: 0993880255 -01229482775
https://ssl.gstatic.com/ui/v1/icons/mail/images/cleardot.gif












Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Món quà vô giá

MÓN QUÀ VÔ GIÁ

Cảm ơn đời cho em những yêu thương
Giấc mơ hoang giữa đời thường mộng mị
Câu lục bát duyên quê sao đượm tình đến thế
Bâng khuâng lòng nghe con dế chào thu

Nắng chợt vàng trên những nhánh mù u
Cây đơm bông gió gọi đùa làn tóc
Chiều buông lơi cánh diều trong mắt ngọc
Em lại thả hồn say đắm đọc thơ anh

Có những anh hùng đi giữa cuộc chiến tranh
Mang ba lô quân hành trong khói lửa
Những người thân đợi anh không về nữa
Chị ấy lại thờ chồng với nửa chiếc ghi ta

Phần tay nào cắt bỏ phía rừng xa
Phần còn lại đan mái nhà dột nát
Tấm thân chẳng vẹn nguyên trong bom rơi đạn lạc
Mẹ lại đón anh về với đạm bạc ngô khoai

Tổ quốc ghi công người liệt sĩ ấy là ai
Nhờ những vần thơ anh lần thứ hai sống lại
Cuộc chiến đã qua lâu nhưng niềm đau còn mãi
Giữa gạch nối yên bình còn khắc khoải vần thơ!

27/7/2018
HT-HXR

H cảm ơn Ban Biên Tập Câu Lạc Bộ đã gửi tặng H hai tập thơ mới nhất của hai người anh, người thầy mà H vô cùng ngưỡng mộ!
Xin cảm ơn các anh, những người thầy đáng kính!

Thứ Ba, 24 tháng 7, 2018

LÊ QUỐC THỌ: Tưởng nhớ Anh, người đồng đội - đồng hương - Đêm



TƯỞNG NHỚ ANH
NGƯỜI ĐỒNG ĐỘI – ĐỒNG HƯƠNG
( Tưởng nhớ Liệt sĩ Nguyễn Tài Thanh, quê thôn 5,
xã Tường Sơn, huyện Anh Sơn)

Năm Sáu hai ( 1962 )anh lên đường nhập ngũ
Mỗi phút xe đi, thêm xa một quãng đường.
Đưa anh lên rừng biên giới mù sương
Nơi chót vót Trường sơn , điệp trùng rừng thẳm.
Để lại sau anh nhà tre mái lá
In bóng mẹ già  còm cõi hằng đêm .
Để lại vợ hiền một nắng hai sương
Người nữ dân quân xứng danh ba đảm .
Để lại đứa con chưa đầy một tuổi
Chưa nói nên lời một tiếng gọi” Cha”.
Để lại khói lam chiều gợi nhớ quê nhà:
Bến nước , cây đa , con đường , thửa ruộng …

Lên đồn biên phòng , anh thành người chiến sĩ
Coi đồn là nhà, biên giới là quê hương ,
Súng là vợ , đạn là con , đồng đội là anh em
Nằm cơ sở . tuần tra , truy lùng , phục kích…
Năm tháng qua đi , thêm dày chiến tích
Anh được tôn vinh “ chiến sĩ thi đua “ ,
                               “ quyết thắng “ mấy lần
Đất nước chiến tranh , anh chẳng tiếc tuổi xuân.

Rồi một đêm mùa hè năm sáu tư (1964 )lịch sử
Rừng biên cương đang giấc ngủ yên lành .
Bỗng đâu ! Xé màn đêm đạn cối nổ trời rung
Hàng tràng ga-răng liên hồi chát chúa .
Bản Sen-nhôm phút chốc thành biển lửa
Hai tiểu đoàn Vàng-pao vây chặt bản nghèo .
Tổ công tác của anh lấy ít đánh nhiều
Diệt tốp giặc này , giặc tràn lên tốp khác .
Đồng đội của anh xông pha quyết liệt ,
Quyết một lòng giữ trọn từng tấc đất biên cương

Nhưng ngờ đâu !
Đạn thù trúng anh rồi !
Anh ngã xuống máu tuôn đầy ngực áo …
Khi trận chiến cũng vừa kết thúc .
Đơn vị mừng công
Nhưng ….
 Anh đã xa rồi !...

Đồng đội đưa anh về yên nghỉ giữa đồi cao
Lá rừng sau sau nhuốm một màu đỏ úa .
Tổ quốc ghi công anh : “ Bảng vàng liệt sĩ “
Rừng hoa ban sắc trắng nở nghẹn ngào
Để tang anh cùng trời, đất , trăng, sao…
Theo năm tháng đi vào ký ức .
                                      
                                   
Hôm nay về đây lòng tôi thổn thức
Viếng hương hồn các anh trong nhà bia  
                                      tưởng niệm Tường sơn
Trầm lắng uy nghi, nhớ kẻ mất người còn .
Đọc thấy tên anh lung linh ánh vàng rực rỡ .
Bỗng trong tôi dạt dào xúc động
Nhớ về anh , về năm tháng oai hùng
Tưởng nhớ anh : người đồng đội – đồng hương
Dâng nén hương lòng , tâm tư thành kính .
Gửi tới anh lời nguyền :
        “ Đất nước này mãi mãi còn anh “ .

                            Lê Quốc Thọ.


ĐÊM

Tường vôi in bóng mẹ già
Đêm đêm như cũng dài ra chập chờn
Ngủ mộng mị , thức cô đơn
Hắt hiu ngọn nến , tóc vờn khói hương .

 - Con ơi ! Muôn nhớ ngàn thương
Mẹ tìm con cả bốn phương đất trời …”

-         “ Mẹ ơi ! Con mẹ đây rồi …”
Thẳm sâu đêm lặng , vọng lời con yêu .

FL.

Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2018

PHAN ĐÌNH ĐỆ: Nỗi niềm của mẹ.



Ngày 27 tháng 7
NỖI NIÊM CỦA MẸ
Thuở thời kháng chiến trường kỳ
Mẹ đang ở tuổi đương thì xuân xanh
Mê say múa hát sân đình
Gặp anh hàng xóm đũa thành đẹp đôi
Bén duyên chưa được tháng trời
Tiễn chồng ra trận lựa lời... góc sân
Chồng ra tiền tuyến vì dân
Ở nhà mẹ những tảo tần nuôi con
Mẹ chồng luống tuối yếu mòn
Dâu hiền hiếu thảo cháo cơm tháng ngày
Điện Biên chồng đánh giặc Tây
Hi sinh anh dũng nơi đây... không về
Quặn lòng mẹ những tái tê
Việc nhà việc xóm bộn bề sớm hôm
Chiến tranh đạn xối mưa bom
Lại tiễn con, như cái hôm tiễn chồng
Xa con lòng mẹ mỏi mong
Niềm thương mẹ nén trong lòng xót xa
Con mình khí phách giống cha
Hi sinh giữa chốn xông pha trận tiền
Mẹ dâng hương vái tổ tiên
Nhìn hai di ảnh ruột mềm quặn đau
Cha, con cùng một nhịp cầu
Lên miền cực lạc, nỗi sầu mẹ mang
Canh khuya thổn thức mơ màng
Nghe xào xạc gió như đang gọi hồn
Hai hàng nước mắt trào tuôn
Chồng, con mất, MẸ vẫn còn quê hương!.

                           Phan Đình Đệ.

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Nát nhàu như ngâu

NÁT NHÀU NHƯ NGÂU ...!

Tháng bảy trời đổ mưa ngâu
Đêm, ngày rả rích giọt sầu nhớ ai
Năm canh thao thức đêm dài
Bên đèn vò võ mong trời sáng thôi

Ai làm duyên phận chia phôi!
Kẻ đi người ở , rối bời ruột gan
Ngoài trời tí tách mưa chan
Hay trời đồng cảm khóc than nỗi sầu

Mưa ngâu gan ruột nát nhàu
Nhớ thương  chồng chất ...còn lâu mới lành  
Bao năm đã hết chiến tranh  
Bạn bè về cả sao anh không về .

Thánh Ngâu mưa đổ dầm dề
Mình em thao thức não nề nhớ anh .


                                          20/7/2018

                             Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2018

THÁI GIANG: Duyên câu ví dặm


DUYÊN CÂU VÍ DẶM

Nhờ câu ví dặm … quen nhau
Vô tình mà nối chiếc cầu bén duyên
Em vui cấy lúa đồng trên
Anh cày ruộng dưới , hò…quên cuối chiều
Trăng đầu tháng , cong cánh diều
Và người cày ruộng cùng theo em về
Trâu chiều đủng đỉnh bờ đê
Chúng mình đủng đỉnh , tai nghe tiếng làng
Giọng hò đêm , níu anh sang
Lạ chưa , trăng cũng vội vàng đi theo
Ai chê Xứ Nghệ ta nghèo
Câu hò , điệu ví … duyên “neo” chúng mình .
18.7.2018
Thái Giang