NỖI NIỀM THÁNG 7
Cứ mỗi năm tháng bảy lại về
Trong tâm khảm não nề thương nhớ
Những ký ức tràn trề một thuở
Tự vấn mình … thổn thức lương tâm
Đồng đội tôi ơi! sao lặng lẽ âm thầm
Nơi suối cạn hay rừng già đất bạn
Chiến tranh qua đi, tan rồi bom đạn
Sao vẫn chưa về ?... “Bởi khốc liệt chiến tranh”
Tổ quốc tháng ngày tìm kiếm các anh
Làm sao đưa được các anh về đầy đủ
Biết nơi ấy… anh nhớ hoài quê cũ
Mong sớm về nơi xóm cũ thân yêu
Nghe tiếng mẹ ru những sớm mai chiều
Trên cảnh đồng quê, thả diều bắt cá
Tìm anh đâu giữa Trường sơn muôn ngả
Khi đã hóa thân… thành màu lá cây xanh
Đồng đội các anh xưa … tóc chẳng còn xanh
Với đất nước …nay hoàn thành nhiệm vụ
Nhưng đáy lòng luôn nhắc nhủ sống thanh
Sống hết mình… không phụ công các anh
Nén tâm nhang thương tiếc chân thành
Mãi muôn đời luôn ghi tạc công danh
Những người con anh hùng đất Việt
“Tuổi hai mươi” đã hi sinh lẫm liệt
Tháng bảy về bao bùi ngùi thương tiếc
Những người con đất Việt yêu thương
Đã hi sinh dũng cảm ngoan cường
Cho đất nước được trường tồn mãi mãi.
|
Chủ Nhật, 15 tháng 7, 2018
LÊ THẮNG: Nỗi niềm tháng bảy
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét