Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2016

LÊ THẮNG: Lưu danh



 LƯU DANH
          (họa bài thơ "Nhắc mình" của TG Lê Quôc Thọ)

Quân nhân-nhà giáo - rạng công dân
Giàu đức - giàu nghĩa- đâu có bần
Vì nước xả thân danh lưu tỏa
Ươm mầm thế hệ chẳng dừng chân
Cây cao bóng cả vui sống THỌ
Đức rộng tài HOA hưởng phúc trần
Đời luôn lấy học làm thang bậc
Lưu danh gương sáng tựa tiền nhân

                                    Lê Thắng

Thứ Tư, 28 tháng 9, 2016

PHẠM KIM LỢI: Đám cưới làng bên



ĐÁM CƯỚI LÀNG BÊN

Đám cưới làng bên nhạc xập xình
Cô dâu chú rể thật là xinh
Quan viên hai họ trao danh phận
Bố mẹ đôi bên gửi mối tình
Thấp thỏm ai kìa chưa dám ngỏ
Vu quy nàng đã kịp đăng trình
Xe hoa chuyển bánh bên kia dốc
Ngơ ngác một người đứng lặng thinh

Phạm Kim Lợi

Thứ Hai, 26 tháng 9, 2016

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Còn đâu dáng mẹ ngày xưa!



Còn đâu dáng mẹ… ngày xưa!

Còn đâu cha mẹ mà chăm
Người đi khuất núi xa xăm, nẻo mòn
Bấm tay mấy chục năm tròn
Hình cha, bóng mẹ như còn đâu đây…

Khói hương  tạc dựng cầu mây
Hai mươi năm trước nhớ ngày mẹ đi
Hay tin nước mắt tràn mi
Cháu, con đưa mẹ …biệt ly lệ nhòa

Nhớ về đời mẹ xưa xa
Tảo tần khuya, sớm “gánh” qua tháng ngày
Đêm đông áo mỏng, thân gầy
                                  Rạ rơm trải ổ… đoạ đầy gieo neo!

Dạy con: tích chuyện bao điều …
Tống Trân cõng mẹ chịu nhiều đắng cay
Lo con ăn học từng ngày
Đường xa, gánh nặng vai sầy vết chai

Được bữa nay, lo bữa mai
Tháng ba, ngày tám xạc xài lê thê
Thân cò lặn lội nẻo quê…
Tay bùn, chân đất, rét tê tái lòng

Lo con ăn học tạm xong
Mẹ về vui cảnh tiên bồng cùng cha
Mẹ đi hiu quạnh cửa nhà
Cháu, con vắng mẹ xót xa nhói lòng !

PHẠM KIM LƠI: Thu vàng


THU VÀNG

Thu vàng đổ lá ngập đầy sân
Chẳng biết thời gian có nợ nần
Để tuổi hoa niên dù mỏi gối
Cho người lữ thứ chửa chồn chân
Vui buồn trải phận luôn thay đổi
Nóng lạnh vào tua cứ chuyển vần
Ngỡ bước đời hoa toan chuốc nếm
Nào hay . . bụi lấm áng phù vân

Phạm Kim Lợi

Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2016

PHẠM KIM LỢI - NGUYỄN GIA KHANH: Trịnh Xuân Thanh



TRỊNH XUÂN THANH
(Họa y đề)

Đất nước còn bao kẻ giống Thanh?
Đô la chất đống dám xây thành !
Vì cao chức tước nên hèn đức
Bởi lắm tiền vàng mới ố danh
Mượn bóng, chui luồn leo mấy ghế
Nương ô, đục khoét trở bao vành
In-tơ-pôn lệnh đà vang khắp (*)
Hãy đợi ngày chầu với tổ anh !

(*) Interpol: Tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế


Nguyễn Gia Khanh


Bài xướng:

TRỊNH XUÂN THANH

Dân tình muốn hiểu Trịnh Xuân Thanh
Vớ được thang chi chóng trưởng thành
Đã tới đỉnh cao ôm thế lực
Lại rơi vưc thẳm phủi công danh
Con người hám bạc chui trong bẫy
Móng ngựa chờ ông đứng trước vành
Lãng phí tham ô hòng lẩn trốn
Phen này có cậy mấy đàn anh . . . ? !

Pham Kim Lợi

Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2016

LÊ QUỐC THỌ: Nhắc mình - NGUYỄN GIA KHANH: Họa : Trọn nợ thế nhân - NGUYỄN VĂN ĐÀO: HỌA : Một đời người


NHẮC MÌNH

Là binh - làm giáo - lại thường dân
Phú chẳng hề mơ - Cứ cố bần
Lính chiến biên phòng quen khổ ải
Gíao nghèo thôn dạ trải phong trần
Đỉnh đời mải bước còn xa đích
Tài đức luôn rèn để tiến thân
Kho sách thánh hiền thường gắng học
Quyết noi gương sáng bậc tiền nhân.

Lê Quốc Thọ



TRỌN NỢ THẾ NHÂN
(Họa bài “Nhắc mình” của Lê Quốc Thọ)

Thỏa chí tang bồng, đẹp phận dân
Nào mong phú quý ngại chi bần
Bao năm vác súng cùng nuôi chí
Mấy thuở đưa đò đã hiến thân
Bước Thọ còn theo chân Hạc Phượng(*)
Thềm Hoa vẫn dệt mộng ChâuTrần(**)
Đem câu trí lễ hòa nghiên bút
Để trả cho tròn nợ thế nhân.

          Nguyễn Gia Khanh, họa

(*) Hạc và Phượng là 2 loài chim tượng trưng cho sự trường thọ.

(**)Họ Châu và họ Trần ở Trung Quốc ngày xưa giao ước chỉ gả con cho nhau. Châu Trần ý nói vừa đôi phải lứa.

MỘT ĐỜI NGƯỜI
(Họa Thơ Thầy Thọ, bài  "Nhắc mình")
          

Một đời cống hiến mãi vì dân

Cuộc sống thanh tao chẳng có bần
Công lớn hiến dâng danh vạn thuở
Tiếng thơm để lại nghiệp tiền trần
Tiền tài chẳng sánh tâm kiên nhẫn

Ngọc quí nào so đức xả thân
Nhà giáo, cựu binh đều trọn vẹn
GIÀU tình giàu nghĩa sáng hiền nhân.

Ngày 24/9/2016
Nguyễn Văn Đào, họa.

LƯU DANH
( họa nguyên vận bài " Nhắc mình" của tg Lê Quốc Thọ)

Quân nhân - Nhà giáo - rạng công dân
Giàu đức - giàu nghĩa - đâu có bần
Vì nước xả thân danh lưu tỏa
Ươm mầm thế hệ chẳng dừng chân
Cây cao bóng cả vui sống THỌ
Đức rộng tài HOA hưởng phúc trần
Đời luôn lấy học làm thang bậc
Lưu danh gương sáng tựa tiền nhân.

Lê Thắng , họa
















NGUYỄN GIA KHANH: Hững hờ thu



HỮNG HỜ THU
(Song thanh điệp vận)

Thu dù lắm thắm lại nhiều yêu
Chẳng gắng lòng mong, động mộng chiều
Tháng lảng, ngày say hồn chới với
Đêm mềm, tối dỗi bóng liêu xiêu
Đường sương lã chã buồn muôn lối
Ngõ gió lay phay ngán vạn điều
Khỏi hỏi vì chi mà oán thoán
Âu sầu há đã bấy nhiêu chiêu ?


LÊ THẮNG: Hội người cao tuổi xã Tường

HỘI NGƯỜI CAO TUỔI XÃ TƯỜNG

Hội người cao tuổi xã Tường
Sống vui đoàn kết tình thương vô bờ
Lập nên trang Web đề thơ
Động viên con cháu phất cờ tiến lên
Công ơn Đảng Bác đáp đền
Xây dựng đổi mới lớn lên từng ngày
Xã anh hùng luôn dựng xây
Viết trang sử mới có tay tuổi già
Con cháu dẫu ở đâu xa
Mừng vui các cụ quê ta anh hùng

Thứ Tư, 21 tháng 9, 2016

LÊ THẮNG: Tìm đò


TÌM ĐÒ

Trỏ về bên bến sông quê
Tìm con đò nhỏ đi về chốn nao
Dòng sông nước chảy rì rào
Xạc xào mưa bụi dội vào tương tư

Thu qua không tiếng giã từ
Đông về se lạnh mịt mù bóng mây
Đò xưa từ giã bến này
Để thơ lả chả dãi bày tương tư

Xa quê từ đó đến chừ
Chắt chiu kỷ niệm ngay từ bến xưa
Thương ngày trông ngóng dưới mưa
Nghiêng nghiêng bóng liễu em đưa qua đò

Chiều nay bên bến sông chờ
Có người xưa ấy thẫn thờ xót xa
Vầng trăng ai nỡ xẻ ra
Làm con thuyền nhỏ đưa ta qua đò

Người sao bỏ bến quên đò
Biết chăng lữ khách tơ vò chơi vơi
Hoàng hôn tím cả chiều rồi
Chiều nghiêng bóng xế bồi hồi xót xa

Thứ Ba, 20 tháng 9, 2016

TRẦN NGỌC QUANG: Thỏa điều mơ - Xuân nhớ thương


THỎA ĐIỀU MƠ

Với em đâu phải bóng trăng vờ
Một nửa cho đời một nửa thơ
Gắn bó keo sơn niềm tiếc nuối
Sắt son chung thủy nỗi thương chờ
Gian nan gối chiếc bao thao thức
Vất vả cô đơn mấy thẫn thờ
Góa bụa nuôi con thành đạt tốt
Mừng em sáu chục thỏa điều mơ.

XUÂN NHỚ THƯƠNG
( thuận nghich độc)

Sang xuân cảnh đẹp rộn tình thơ
Thắm sắc hoa thơm ngát mộng mơ
Vang vọng tiếng ca lời khách đợi
Dặt dìu thanh nhạc khúc ai chờ
Mang mang nỗi nhớ lòng chan chứa
Luyến luyến niềm thương dạ thẫn thờ
Khang thọ mãi đời vui chúc bạn
Vàng tươi nắng trải nhịp khoan hò.

CAO THỊ LIÊN: Tìm về


TÌM VỀ

Tìm về bến cũ sông xưa
Thuyền chài em chở nắng mưa đâu rồi
Tìm trong mắt lưới sao trời
Cá tôm náo nức ai thời lãng quên
Tìm đâu trên bến dưới thuyền
Câu hò đối đáp thề nguyền trăm năm
Tìm đâu con gáy con lăng
Làm cho ai đó dùng dằng nhớ quê
Đò Rồng ơi! Quê ngoại ơi!
Lắng nghe trong gió thấu lời mẹ cha
Ai gần ? Ai đó cách xa?
Chuông nhà thờ vọng ngân nga gợi buồn
Chạnh lòng cảm xúc trào tuôn
Lật tìm ký ức cội nguồn là đây
Dẫu chưa gặp gỡ nắm tay
Câu thơ mắc nợ đong đầy tình quê
Lâu lâu có dịp nhớ về
Hôi thơ chúc chén hương quê nồng nàn.




Thứ Hai, 19 tháng 9, 2016

LÊ QUỐC THỌ: Cửa sổ tâm hồn của nhà thơ Lê Thắng



CỬA SỔ TÂM HỒN CỦA NHÀ THƠ LÊ THẮNG

  Cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của Việt nam từ 1960 - 1975 đã đưa hầu hết chúng ta vào cuộc chiến đầy hi sinh gian khổ, nhưng cũng rất anh dũng vẻ vang, khắc sâu trong tâm trí mỗi người thành một thời để nhớ. Một thời để nhớ đó của anh Lê Thắng, anh đã viết nên một tác phẩm thơ, gồm 120 bài, nay đã được Nhà xuất bản Văn học ấn hành.
  Hôm nay, cầm trong tay " MỘT THỜI ĐỂ NHỚ'", tôi vui mừng lật mở từng trang lại từng trang, mở cửa sổ tâm hồn thơ của tác giả, một luồng ánh sáng trong trẻo tươi mát ùa vào lòng tôi, với 4 chủ đề:
   - Chủ đề thời lính : " Viết dòng thơ lính để đời
                                           Nhuộm sâu ký ức một thời chiến chinh
                                                  Một thời cống hiến hết mình
                                           Mạch nguồn thơ chảy giữa tình thi ca…"
    Ba mươi lăm bài thơ trong chủ đề đã phản ánh đủ mọi tâm tưởng, suy tư, hành động,ý chí kiên cường trong chiên đấu, công tác, tình đồng chí,tình cán binh, tình hữu nghị Việt Lào… của Anh.
  - Theo  tiếng gọi thiêng liêng của tổ quốc, anh cất bước lên đường khi vừa rời khỏi ghế nhà trường, để lại sau lưng ngôi nhà bé nhỏ:
                              Gia đình trong tôi là hình bóng quê nhà
                               Nơi hơi ấm mẹ cha ông bà em út
                               Có cả xóm giềng nơi miền quê lội lụt
                               Nơi nghĩa tình sâu thẳm chẳng lắt lay"…
       Và vô cùng sâu nặng là những vần thơ anh dành cho một nửa trái tim mình là người vợ hiền đảm đang nơi quê nhà:
                               " Nhớ em anh gửi vần thơ
                               Niềm thương - nỗi nhớ - nỗi chờ - nỗi mong
                                Tình ta như suối nươc trong…."
               Và:  "Dẫu rằng cách biệt nơi đâu
                        Lòng ta luôn nối nhịp cầu thủy chung…"
       Trong chủ đề thứ hai " Tình yêu gia đình ".
     -  Như lời một bài hát " Quê hương là chùm khế ngọt", Anh đã dành cho chùm khế ngọt  một chùm thơ trong chủ để thứ ba là " Hồn quê bến đậu" :
                      " Đã từng rong ruổi mọi miền
                  Không đâu bằng đất mẹ hiền trong tôi
                       Cánh diều chao liệng chơi vơi
                  Hồn quê bến đậu nơi tôi tìm về. "
     -   Và chủ đề cuối của tập thơ, anh trải rộng tình cảm của mình với anh em bầu bạn, với mọi người anh hằng kính trọng mến yêu; hơn thế nữa, bây giờ anh đã lên tuổi 60,  là người đã ít nhiều từng trải, anh muốn để lại cho con cháu, cho lớp người sau những kinh nghiệm sống, những lời nhắc nhủ chân tình, thân thương, gần gũi:
                        " Có bạn hữu đời ngân vang khúc nhạc
                           Sống chân thành đầm ấm yêu thương
                           Dắt dìu nhau qua khổ ải đoạn trường
                            Đời lắm bạn là thiên đường lẽ sống…"
       Và : " Trường đời dạy lắm điều hay
                    Làm người xin chớ quên thầy, mẹ, cha
                   Một đời nuôi dạy cho ta
                   Sống luôn hiếu thiện mới là đạo khôn …"
      Về nghệ thuật, thơ anh sử dụng thể thơ mới, phóng khoáng, thoải mái trong diễn đạt, cũng có lúc anh dùng thể thơ lục bát chỉnh chu vể luật thơ. Về từ dùng chất phác gần gũi trong sinh hoạt đời thường nên thơ anh dễ hiểu, dễ nhớ.
       Đọc đến trang cuối tập MỘT THỜI ĐỂ NHỚ của anh Lê Thắng, tôi trân trọng thơ của một con người tuổi trẻ đã cống hiến ngày xuân lập nên những công danh làm rạng rỡ gia đình, anh em, bầu bạn gần xa, ghi dấu ấn tình cảm đẹp trong lòng nhiều người.Rồi giờ đây, công vụ đã hoàn thành, anh được hưu nghỉ trở về cuộc sống đời thường tuy cũng bận rộn với tư việc tại gia trong một gia đình đầy ắp niềm vui hạnh phúc, anh lại vẫn yêu mến Nàng thơ, để sáng tác, để nỗi buồn chia nửa, vui vẻ nhân đôi với làng thơ chúng ta.
      Hôm nay,tại cuộc giao lưu này, anh cho ra mắt tập thơ, là đứa con tinh thần đầu lòng, tin rằng với tuổi đời còn trẻ, còn nhiều năng lực sáng tạo, thu góp tinh hoa của cuộc sống và thời gian, ắt hẳn những đứa con tinh thần của anh sau tập thơ này sẽ đạt được nội dung và nghệ thuật ở đỉnh cao.
      Anh ra mắt tập thơ trong dịp mừng anh lên tuổi 60, thực là " song hỷ lâm môn", tôi xin tặng anh mấy vần thơ:
                               " Vần thơ mộc mạc, lẵng hoa tươi
                                 Thân chúc mừng Anh tuổi sáu mươi:
                                  Sảng khoái tinh thần trong cát vận
                                  Khang cường thể lực giữa tình đời
                                  Lan hòe kế tục nền xưa vững
                                  Nội ngoại thái hòa cảnh mới vui
                                  Phía trước đường xuân đang rộng mở
                                  Cây cao tỏa bóng mát muôn người."
        Thân chúc Anh Chị cùng gia đình nhiều niềm vui hạnh phúc, an khang thịnh vượng.

                                                              Lê Quốc Thọ.

Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2016

NGUYỄN GIA KHANH: Niềm xưa


NIỀM XƯA
(Ngũ độ thanh)

Giữa buổi thu về mạch nhớ tuôn
Bàn tay chạm phím khẽ ru hồn
Đành vơi chén ngọc người xa bóng
Lỡ cả đêm vàng nguyệt úa khuôn
Vóc bẽ bàng phai hờn mộng tủi
Tình ngơ ngẩn xót nhạt men cuồng
Niềm xưa lại ủ vần thơ ấm
Giở tiếp trang lòng chuyện cũ ôn.


THÁI GIANG: Thơ với tình yêu


Thơ với tình yêu

Chưa yêu ,chưa biết làm thơ
Chớm yêu ,vần ý đợi chờ kết giao
Mới gặp em đã nôn nao
Đã say lòng mặt, đã trao nụ cười

Thơ như hiểu ý con người
Vào trang nhật ký thốt lời tương tư
Cùng tôi từ bấy đến chừ
Chở đi muôn nẻo ,tựa như bạn đời

Trăm năm mấy bến khóc cười
Có thơ :tôi có đất trời và em!

                                             Thái Giang

Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2016

LÊ THẮNG: Thơ với tôi


THƠ VỚI TÔI

Thơ với tôi như ba lô và người lính
Hành trang sau lưng qua muôn nẻo đường đời
Luôn hồi sinh giữa khoảng lặng thảnh thơi
Nồng cháy khát khao giữa bao la biển cả

Đau nỗi đau giữa bình yên thư thả
Khi ve kêu khản cổ bạn không về
Có cả tình yêu chưa giây phút hẹn thề
Cái tuổi ngây ngô hồn nhiên trong trắng

Có  tình yêu của "một thời xa vắng"
Có giận hờn để càng hiểu nhau hơn
Hoài niệm buồn vui năm tháng giữaTrường sơn
Quên uất hận trên dòng đời nghiệt ngã

Thơ với tôi không xa và không lạ
Là hành trang qua muôn ngã đường đời
Thơ với tôi là duyện nợ cuộc đời
Là khúc nhạc ru tôi thêm "Một thời để nhớ".

Thứ Ba, 13 tháng 9, 2016

THÁI GIANG: Bài thơ không đặt được tên


Bài thơ không đặt được tên

Trăng bờ đê , bóng hai người
Trăng khuya…một bóng dưới trời cùng trăng
Trần gian thách đố chị Hằng
Đố thêm Chú Cuội càng tăng kẻ tìm
Gió đưa sóng lúa nổi chìm
Dưới trăng hai nhịp con tim đổ dồn
Mai sau trăng cứ trường tồn
Làm sao thấy được bóng hồn…tình yêu!

Thứ Hai, 12 tháng 9, 2016

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Nàng tiên ghé nhà


Nàng tiên ghé nhà


Em đi du lịch Nha Trang
Hân hoan chuẩn bị áo vàng, váy hoa
Mấy cô “ tiên nữ” xã nhà
Dẫn đầu toàn hội em Hoa hay cười

Nha Trang phố biển tuyệt vời
Cáp treo qua đảo, khoe trời, trên mây
Như là nghệ sỹ leo dây
Bao nhiêu cảnh đẹp mê say lòng người

Ba ngày thỏa thích vui chơi
Ngâm bùn, tắm biển thấy đời trẻ ra
Gặp em ở trước hiên nhà
Tưởng đâu tiên nữ nghé qua chốn này.
                                                                 5/9/2016

                                                     Nguyễn Quang Huỳnh

Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2016

FANLONG: Xưa và Nay


XƯA VÀ NAY

Năm tháng cộng dồn đường đời được dài thêm
Ngày ấy một mầm xanh, nay đã thành cổ thụ
Thuở tuổi trẻ trâu bao mộng vàng ấp ủ
Rồi bước thấp bước cao ta nhận đủ những vô thường
Ta có ngờ đâu tao ngộ lắm phong sương
Miền viễn xứ biết chân trời góc biển
Từng súng là vợ đạn là con quân hành chinh chiến
Từng phấn bảng đưa đò bao lớp trẻ sang sông
Rồi cuốc bẫm cầy sâu bao xứ bãi xứ đồng
Nứa ,củi, ngô, khoai, những ngày lam lũ...
Rồi kỷ niệm ngọt ngào, ngắm trăng treo đầu núi
Tay trong tay chuốc cạn chén ân tình
Rội dận rồi thương khắc khoải nỗi riêng mình
Vẫn cứ thế... Ai biết chăng lẽ đời dâu bể...
Và nay mái ấm gia đình bình yên che chở
Uống cạn vần thơ, ngắm hoa nở bên thềm
Phảng phất đâu đây nghe tiếng gọi thân quen
Nhắc ta vấn vương về miền quá khứ ...
giữa chiếu thơ làng cùng bạn bầu tâm sự
Đời vẫn yêu ta - Ta vui bước tiếp đường đời ...

Fanlong

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Gặp lại lời thề


Gặp lại lời thề

Ngày xuân xem hội sân đình
Trời xui, đất khiến cho mình gặp ta
Dáng người em gái nết na …
Chiều đang trên ruộng, tối ra hội chèo

Hoá thân quên hết đói nghèo
Áo the, khăn xếp hoà theo điệu đàn
Ai nào giám bảo gái làng
Khiến ai mê mẩn, bàng hoàng người ơi

Em múa giẻo, hát tròn lời
Gợi bao nỗi nhớ cái thời xưa xa
Dưới mái đình, bên gốc đa
Hen cùng người ấy ngày qua ùa về

Chiến tranh biền biệt xa  quê
Nay về gặp lại  lời thề buổi đi  .
                                          
                                      


                                Nguyễn Quang Huỳnh