NỖI LÒNG NGƯỜI XA XỨ
CÒN nhớ chăng...tháng năm xa xứ
MẸ già ơi thương lắm những ngày
CÒN nhiều vất vả, đắng cay
LỐI mòn...chốn cũ đó đây tìm về.
ĐI đâu cũng ngóng nơi quê mẹ
VỀ thăm mừng...sức khỏe toàn gia( gia đình)
MẤT bao năm tháng bôn ba
MẸ ơi con muốn về nhà: mẹ ơi!
ĐẾN hôm nay quê hương đổi mới
LỐI đi xưa rộng mở đón chào
VỀ thăm cha, mẹ vui sao
QUÊ hương đất tổ tự hào muôn năm.
CŨNG là một màu xanh thăm thẳm
MỜ sương giăng bên những lũy tre
"CÒN MẸ CÒN LỐI ĐI VỀ
MẤT MẸ ĐẾN LỐI VỀ QUÊ CŨNG MỜ"
Hồng Thanh
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ DDTHANH56 - HỒNG THANH. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ DDTHANH56 - HỒNG THANH. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Năm, 29 tháng 8, 2019
Thứ Ba, 20 tháng 8, 2019
HỒNG THANH: Hai tiếng " trời ơi!"
HAI TIẾNG " TRỜI ƠI !"
Ôi hai tiếng trời ơi ! nghe kêu mãi
Bởi Ngọc hoàng thoải mái ở trên cao
Làm sao nghe tiếng cóc gào
Cũng như nỗi khổ lao đao dân lành.
Trưa hè nắng nhìn ruộng vườn cảm cảnh
Khô như rang, và trắng bệch như bông
Cỏ cây, chuối, mía đứng chong
Chỉ chờ mồi lửa là xong cuộc đời.
Người chịu nóng, vạn vật kia chịu nóng
Cánh phượng rơi như chong chóng chờ mưa
Ve rên dưới tán lá thưa
Trâu bò nằm suối chiều chưa muốn về.
Mùa hè nóng quê ta là chúa tể
Thương mọi người và cha mẹ lắm thay
Tuổi già hè nóng lắt lay
Cố gắng chịu đựng, chờ ngày mát tươi.
Quê hương giờ nông thôn đang đổi mới,
Đường hóa bê tông...cây cối sạch boong
Hiệu ứng nhà kính...gió lồng
Nhân đôi nhiệt độ...nóng không điểm dừng.
Hai tiếng Trời ơi ! Ngọc hoàng hãy chứng
Làm gió, mưa cho dân chúng bớt than
Thoát đi bao cảnh cơ hàn
Chỉ vì thiếu nước...muôn vàn khó khăn.
Lắng nghe tiếng cóc gọi râm ran...
Thơ::Hồng Thanh
17/6/2019
Ôi hai tiếng trời ơi ! nghe kêu mãi
Bởi Ngọc hoàng thoải mái ở trên cao
Làm sao nghe tiếng cóc gào
Cũng như nỗi khổ lao đao dân lành.
Trưa hè nắng nhìn ruộng vườn cảm cảnh
Khô như rang, và trắng bệch như bông
Cỏ cây, chuối, mía đứng chong
Chỉ chờ mồi lửa là xong cuộc đời.
Người chịu nóng, vạn vật kia chịu nóng
Cánh phượng rơi như chong chóng chờ mưa
Ve rên dưới tán lá thưa
Trâu bò nằm suối chiều chưa muốn về.
Mùa hè nóng quê ta là chúa tể
Thương mọi người và cha mẹ lắm thay
Tuổi già hè nóng lắt lay
Cố gắng chịu đựng, chờ ngày mát tươi.
Quê hương giờ nông thôn đang đổi mới,
Đường hóa bê tông...cây cối sạch boong
Hiệu ứng nhà kính...gió lồng
Nhân đôi nhiệt độ...nóng không điểm dừng.
Hai tiếng Trời ơi ! Ngọc hoàng hãy chứng
Làm gió, mưa cho dân chúng bớt than
Thoát đi bao cảnh cơ hàn
Chỉ vì thiếu nước...muôn vàn khó khăn.
Lắng nghe tiếng cóc gọi râm ran...
Thơ::Hồng Thanh
17/6/2019
Thứ Tư, 7 tháng 8, 2019
HÔNG THANH: Trốn nóng.
TRỐN NÓNG
Về xứ Nghệ mùa này trời nắng
Cùng gió lào thổi nóng khắp nơi
Ruộng đồng trắng bệch hết rồi
Âm vang tiếng cóc kêu trời cho mưa.
Ngoài ngõ xóm, phượng hồng rực lửa
Dưới tán cây, ve ngửa mặt kêu
Đường thôn người bước liêu xiêu
Bởi vì nắng, nóng đứng điêu trong lòng.
Người ta bảo sao không trốn nóng
Anh lại về để nướng tấm thân
Mặt, mũi, da dẻ đen dần
Ngày đêm khó ngủ, bần thần nhớ thương.
Thương cha, mẹ chưa lần sung sướng
Mùa hạ về chịu nướng gió lào
Tuổi già nhưng vẫn không nao
Làm con sao nỡ lòng nào trốn đi.
Ngày, đêm nóng cùng nhau thủ thỉ
Chuyện xưa, nay...cùng kể nhau nghe
Xua tan cái nóng mùa hè
Thương cha, thương mẹ, tìm về chốn quê...
Hồng Thanh
12g ngày 21/6/2019
Về xứ Nghệ mùa này trời nắng
Cùng gió lào thổi nóng khắp nơi
Ruộng đồng trắng bệch hết rồi
Âm vang tiếng cóc kêu trời cho mưa.
Ngoài ngõ xóm, phượng hồng rực lửa
Dưới tán cây, ve ngửa mặt kêu
Đường thôn người bước liêu xiêu
Bởi vì nắng, nóng đứng điêu trong lòng.
Người ta bảo sao không trốn nóng
Anh lại về để nướng tấm thân
Mặt, mũi, da dẻ đen dần
Ngày đêm khó ngủ, bần thần nhớ thương.
Thương cha, mẹ chưa lần sung sướng
Mùa hạ về chịu nướng gió lào
Tuổi già nhưng vẫn không nao
Làm con sao nỡ lòng nào trốn đi.
Ngày, đêm nóng cùng nhau thủ thỉ
Chuyện xưa, nay...cùng kể nhau nghe
Xua tan cái nóng mùa hè
Thương cha, thương mẹ, tìm về chốn quê...
Hồng Thanh
12g ngày 21/6/2019
HÔNG THANH: Vùng chè.
VÙNG CHÈ
Đất Anh sơn, một đất chè có tiếng
Uống đọi chè Gay chát điếng cả người
Bát ngát một vùng nguyên liệu xanh tươi
Đưa đời sống dân quê tôi phát triển.
Một vùng chè mới hôm qua là thế
Mà hôm nay trời nóng bể cả lò
Các dãy đồi nắng đốt...dần cháy khô
Dân ngồi ngắm mà mắt rưng rưng lệ.
Trên trời cao sao Ngọc Hoàng cũng tệ
Để dân choa rơi lệ thế này chăng
Lệnh Long vương làm một trận mưa giăng
Cho hạ giới bớt căng vì nắng gió.
Cho những đồi chè đâm chồi...lộc mới
Trả lại màu xanh...xứ sở đất chè
Để trên đồi ngân vang mãi tiếng ve
Đời sống quê em bước sang trang mới.
25/6/2019
Vùng chè Long sơn
Đất Anh sơn, một đất chè có tiếng
Uống đọi chè Gay chát điếng cả người
Bát ngát một vùng nguyên liệu xanh tươi
Đưa đời sống dân quê tôi phát triển.
Một vùng chè mới hôm qua là thế
Mà hôm nay trời nóng bể cả lò
Các dãy đồi nắng đốt...dần cháy khô
Dân ngồi ngắm mà mắt rưng rưng lệ.
Trên trời cao sao Ngọc Hoàng cũng tệ
Để dân choa rơi lệ thế này chăng
Lệnh Long vương làm một trận mưa giăng
Cho hạ giới bớt căng vì nắng gió.
Cho những đồi chè đâm chồi...lộc mới
Trả lại màu xanh...xứ sở đất chè
Để trên đồi ngân vang mãi tiếng ve
Đời sống quê em bước sang trang mới.
25/6/2019
Vùng chè Long sơn
Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2019
HỒNG THANH: Bến sông xưa.
BẾN SÔNG XƯA
Ai đi xa cũng nhớ tới quê hương
Nhớ bến đò xưa, con đường làng cũ
Nhớ những Thầy, Cô cho ta con chữ
Từ bến đò này, ta đã lớn khôn.
Càng đi xa càng nhớ tới quê hơn
Mái trường thân yêu với hàng phượng vỹ
Bàn ghế, bảng đen, bạn bè tri kỷ
Cùng biết bao kỷ niệm tuổi học trò.
Cho tôi xin quay trở lại ngày xưa
Được cắp sách đến trường cùng đi học
Vui với với bạn bè trong giờ tập đọc
Như làm quen những nét chữ đầu tiên.
Dù đi xa, lòng tôi vẫn không quên
Những bài giảng của Thầy Cô ngày ấy
Bao lời dặn dò ân cần biết mấy
Chắp cho tôi đôi cánh bước vào đời.
Đồi chiến binh hành quân khắp muôn nơi
Từ núi rừng, đồng bằng hay thành phố
Ấp ủ trong tôi với bao nỗi nhớ
Về mái trường xưa, về với tuổi thơ.
Trân trọng tri ân tất cả Thầy Cô
Đã từng ngày đi gieo mầm con chữ
Cầm lái con đò lướt qua sóng dữ
Từng đoàn học sinh vượt lũ văn chương.
Hãy dâng lên Thầy Cô những tình thương Cảm ơn bến sông và con đò tri thức
Thầy Cô dạy hay, học trò tích cực
Cho tương lai đất nước đẹp rạng ngời.
Từng lớp học sinh nay đã nên người
Xin nhớ về người đã cho tri thức
Gủi tới Thầy Cô muôn vàn lời chúc
Và những bông hồng đỏ rực, yêu thương.
Hồng Thanh
Ai đi xa cũng nhớ tới quê hương
Nhớ bến đò xưa, con đường làng cũ
Nhớ những Thầy, Cô cho ta con chữ
Từ bến đò này, ta đã lớn khôn.
Càng đi xa càng nhớ tới quê hơn
Mái trường thân yêu với hàng phượng vỹ
Bàn ghế, bảng đen, bạn bè tri kỷ
Cùng biết bao kỷ niệm tuổi học trò.
Cho tôi xin quay trở lại ngày xưa
Được cắp sách đến trường cùng đi học
Vui với với bạn bè trong giờ tập đọc
Như làm quen những nét chữ đầu tiên.
Dù đi xa, lòng tôi vẫn không quên
Những bài giảng của Thầy Cô ngày ấy
Bao lời dặn dò ân cần biết mấy
Chắp cho tôi đôi cánh bước vào đời.
Đồi chiến binh hành quân khắp muôn nơi
Từ núi rừng, đồng bằng hay thành phố
Ấp ủ trong tôi với bao nỗi nhớ
Về mái trường xưa, về với tuổi thơ.
Trân trọng tri ân tất cả Thầy Cô
Đã từng ngày đi gieo mầm con chữ
Cầm lái con đò lướt qua sóng dữ
Từng đoàn học sinh vượt lũ văn chương.
Hãy dâng lên Thầy Cô những tình thương Cảm ơn bến sông và con đò tri thức
Thầy Cô dạy hay, học trò tích cực
Cho tương lai đất nước đẹp rạng ngời.
Từng lớp học sinh nay đã nên người
Xin nhớ về người đã cho tri thức
Gủi tới Thầy Cô muôn vàn lời chúc
Và những bông hồng đỏ rực, yêu thương.
Hồng Thanh
Thứ Tư, 19 tháng 6, 2019
HỒNG THANH: Làm thơ.
LÀM THƠ
Làm thơ không phải khoe văn
Làm thơ là để khuyên răn chính mình
Làm thơ gợi những tâm tình
Làm thơ là để lòng mình thảnh thơi.
Làm thơ không để dạy đời
Làm thơ tạo một nụ cười sáng trong
Làm thơ nói hết nỗi lòng
Làm thơ đầu óc mình không thấy già.
Làm thơ như bản tình ca
Làm thơ là để đời ta thêm vần
Làm thơ để tặng người thân
Làm thơ là để tinh thần vươn lên.
Làm thơ không cần ai khen
Làm thơ cũng chẳng bon chen làm gì
Làm thơ cũng chẳng để thi
Làm thơ là những dòng ghi vui, buồn.
Thơ là hơi thở tâm hồn
Thơ là cảm xúc trào tuôn tháng ngày...
hồng thanh.
Làm thơ không phải khoe văn
Làm thơ là để khuyên răn chính mình
Làm thơ gợi những tâm tình
Làm thơ là để lòng mình thảnh thơi.
Làm thơ không để dạy đời
Làm thơ tạo một nụ cười sáng trong
Làm thơ nói hết nỗi lòng
Làm thơ đầu óc mình không thấy già.
Làm thơ như bản tình ca
Làm thơ là để đời ta thêm vần
Làm thơ để tặng người thân
Làm thơ là để tinh thần vươn lên.
Làm thơ không cần ai khen
Làm thơ cũng chẳng bon chen làm gì
Làm thơ cũng chẳng để thi
Làm thơ là những dòng ghi vui, buồn.
Thơ là hơi thở tâm hồn
Thơ là cảm xúc trào tuôn tháng ngày...
hồng thanh.
HỒNG THANH: Bến xưa.
BẾN XƯA
Thu năm ấy anh đi bộ đội
Hành quân vào giải phóng Miền nam
Bao năm nắng núi, mưa ngàn
Dù cho gian khổ vẫn tràn niềm vui.
Mấy mùa thu qua em vẫn đợi
Vẫn chờ anh thao thức năm canh
Chờ anh khi tóc còn xanh
Đến nay đầu bạc mà anh chưa về.
Bến xưa vẫn đợi thời thơ trẻ
Vẫn mọng môi mềm đợi nụ hôn
Ve sầu ca bản nhạc buồn
Nỗi lòng hoa phượng, mưa tuôn rụng đầy.
Mặc sóng gió, cuộc đời đưa đẩy
Đời chiến binh biết mấy gian lao
Khe sanh, đường Chín, nam Lào
Chắc tay súng vượt chiến hào xông lên.
Mừng thắng trận, niềm vui đã đến
Góp chiến công giải phóng Sài gòn
Vinh quang nhiệm vụ làm tròn
Để cho đất nước trường tồn ngàn năm.
Trong không khí mừng ngày chiến thắng
Bến sông xưa vẫn đợi người về
Ve ngân rả rích gọi hè
Phượng hồng rực lửa, lập lòe đơm bông.
Em mãi chờ anh ở bến sông.
Hồng Thanh
Thu năm ấy anh đi bộ đội
Hành quân vào giải phóng Miền nam
Bao năm nắng núi, mưa ngàn
Dù cho gian khổ vẫn tràn niềm vui.
Mấy mùa thu qua em vẫn đợi
Vẫn chờ anh thao thức năm canh
Chờ anh khi tóc còn xanh
Đến nay đầu bạc mà anh chưa về.
Bến xưa vẫn đợi thời thơ trẻ
Vẫn mọng môi mềm đợi nụ hôn
Ve sầu ca bản nhạc buồn
Nỗi lòng hoa phượng, mưa tuôn rụng đầy.
Mặc sóng gió, cuộc đời đưa đẩy
Đời chiến binh biết mấy gian lao
Khe sanh, đường Chín, nam Lào
Chắc tay súng vượt chiến hào xông lên.
Mừng thắng trận, niềm vui đã đến
Góp chiến công giải phóng Sài gòn
Vinh quang nhiệm vụ làm tròn
Để cho đất nước trường tồn ngàn năm.
Trong không khí mừng ngày chiến thắng
Bến sông xưa vẫn đợi người về
Ve ngân rả rích gọi hè
Phượng hồng rực lửa, lập lòe đơm bông.
Em mãi chờ anh ở bến sông.
Hồng Thanh
Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2018
HỒNG THANH: Mẹ ơi!
MẸ ƠI
MẸ ơi thương lắm những ngày
MANG thân liễu yếu cuốc cày nắng mưa
MỘT mình chèo chống sớm trưa
NẮNG chang mẹ gánh, bão mưa đội đầu.
HAI vai nặng nợ, ân sâu
SƯƠNG mai còn đọng những câu ru hời
ĐEM con vượt chặng đường đời
RA đi từ điệu ầu ơi quê nhà.
CHỢ đời mẹ dệt bài ca
ĐỔI từng giọt sữa về nhà nuôi con
LÀM cho cuộc sống tốt hơn
ĐƯỜNG tương lai giúp con luôn trưởng thành.
CON nay theo bước quân hành
ĐI đâu con vẫn nhớ tình mẹ thương
MẸ MANG MỘT NẮNG HAI SƯƠNG
ĐEM RA CHỢ ĐỔI LÀM ĐƯỜNG CON ĐI.
Hồng Thanh
MẸ ơi thương lắm những ngày
MANG thân liễu yếu cuốc cày nắng mưa
MỘT mình chèo chống sớm trưa
NẮNG chang mẹ gánh, bão mưa đội đầu.
HAI vai nặng nợ, ân sâu
SƯƠNG mai còn đọng những câu ru hời
ĐEM con vượt chặng đường đời
RA đi từ điệu ầu ơi quê nhà.
CHỢ đời mẹ dệt bài ca
ĐỔI từng giọt sữa về nhà nuôi con
LÀM cho cuộc sống tốt hơn
ĐƯỜNG tương lai giúp con luôn trưởng thành.
CON nay theo bước quân hành
ĐI đâu con vẫn nhớ tình mẹ thương
MẸ MANG MỘT NẮNG HAI SƯƠNG
ĐEM RA CHỢ ĐỔI LÀM ĐƯỜNG CON ĐI.
Hồng Thanh
Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2018
ddthanh56- HỒNG THANH: Cái đống rơm
CÁI ĐỐNG RƠM
Người yêu hỡi...ta nhớ thương người lắm
Gặp một lần mà tim ta say đắm
Rong ruổi tìm hoài mà chẳng thấy người đâu
Để cho ta lỡ hẹn một chuyến tàu.
Người yêu hỡi...người ta luôn yêu dấu
Bên đống rơm ngày hai ta ẩn náu
Trốn mẹ cha ra tâm sự nơi đây
Cho hôm nay những kỉ niệm thêm dày.
Người yêu hỡi...trái tim ta rực cháy
Bao nhớ nhung trong lòng ta bừng dậy
Mắt không trong do nhớ lắm người ơi
Môi không hồng do son phấn không bôi.
Người yêu hỡi...sao tim ta bối rối
Người thoạt thoáng qua như làn gió thổi
Làm cho ta luôn mất ngủ hàng đêm
Để hoa cau cứ rụng trắng ngoài thềm.
Người yêu hỡi...ngày ngày ta thầm đếm
Bao đắng cay mà mình ta từng nếm
Cũng đâu bằng thiếu vắng bóng người yêu
Trên sân ga nắng ấm một buổi chiều.
Người yêu hỡi...mong người hãy hiểu
Chuyện đống rơm mà nay ta chung chiếu
Chung nhịp cầu và chung một lối đi
Má áp, môi kề sau một mùa thi.
Hồng Thanh.
Người yêu hỡi...ta nhớ thương người lắm
Gặp một lần mà tim ta say đắm
Rong ruổi tìm hoài mà chẳng thấy người đâu
Để cho ta lỡ hẹn một chuyến tàu.
Người yêu hỡi...người ta luôn yêu dấu
Bên đống rơm ngày hai ta ẩn náu
Trốn mẹ cha ra tâm sự nơi đây
Cho hôm nay những kỉ niệm thêm dày.
Người yêu hỡi...trái tim ta rực cháy
Bao nhớ nhung trong lòng ta bừng dậy
Mắt không trong do nhớ lắm người ơi
Môi không hồng do son phấn không bôi.
Người yêu hỡi...sao tim ta bối rối
Người thoạt thoáng qua như làn gió thổi
Làm cho ta luôn mất ngủ hàng đêm
Để hoa cau cứ rụng trắng ngoài thềm.
Người yêu hỡi...ngày ngày ta thầm đếm
Bao đắng cay mà mình ta từng nếm
Cũng đâu bằng thiếu vắng bóng người yêu
Trên sân ga nắng ấm một buổi chiều.
Người yêu hỡi...mong người hãy hiểu
Chuyện đống rơm mà nay ta chung chiếu
Chung nhịp cầu và chung một lối đi
Má áp, môi kề sau một mùa thi.
Hồng Thanh.
ddthanh56 - HỒNG THANH: Đò Rồng
ĐÒ RỒNG
Những ai đi xa có nhớ quê hương?!
Nhớ bến đò xưa, con đường làng cũ
Nhớ những con người tháng năm lam lũ
Xuôi ngược mưu sinh từ bến đò Rồng.
Cũng nơi này bao lữ khách qua sông
Các em thơ ngày đến trường đi học
Bác lái đò cùng sẻ chia cực nhọc
Nối đôi bờ sông bằng cuộc đời mình.
Mùa nước ròng, hay mùa lũ mênh mông
Khi hạ nắng, đến mùa đông lạnh giá
Lữ khách qua sông, an toàn tất cả
Là niềm vui, vô giá bác lái đò ơi.!!!
Nay về thăm, con đò đã xa rồi
Bến đò xưa giờ thay cầu dây nối
Lòng dân bên sông vô cùng phấn khởi
Cuộc sống mưu sinh thuận lợi đôi bờ.
Xin cảm ơn Đảng, cảm ơn Bác Hồ
Người đã cho ta tự do, độc lập
Được học hành, và cơm ăn, áo mặc
Được làm người của dân tộc Việt nam.
Cầu đò Rồng là ý Đảng, lòng dân
Được xây từ sự quyết tâm chung sức
Cầu được bắc trên đôi dây thống nhất
Và những vần thơ nối nhịp bờ vui.
Giờ không còn nghe tiếng gọi " đò ơi "
Tiếng gọi đó nay chỉ còn để nhớ
Đò rồng ơi ! Ước mơ thời gian khổ
Hiện thực chiếc cầu, vẫn gọi đò rồng ơi !...
Hồng Thanh
Những ai đi xa có nhớ quê hương?!
Nhớ bến đò xưa, con đường làng cũ
Nhớ những con người tháng năm lam lũ
Xuôi ngược mưu sinh từ bến đò Rồng.
Cũng nơi này bao lữ khách qua sông
Các em thơ ngày đến trường đi học
Bác lái đò cùng sẻ chia cực nhọc
Nối đôi bờ sông bằng cuộc đời mình.
Mùa nước ròng, hay mùa lũ mênh mông
Khi hạ nắng, đến mùa đông lạnh giá
Lữ khách qua sông, an toàn tất cả
Là niềm vui, vô giá bác lái đò ơi.!!!
Nay về thăm, con đò đã xa rồi
Bến đò xưa giờ thay cầu dây nối
Lòng dân bên sông vô cùng phấn khởi
Cuộc sống mưu sinh thuận lợi đôi bờ.
Xin cảm ơn Đảng, cảm ơn Bác Hồ
Người đã cho ta tự do, độc lập
Được học hành, và cơm ăn, áo mặc
Được làm người của dân tộc Việt nam.
Cầu đò Rồng là ý Đảng, lòng dân
Được xây từ sự quyết tâm chung sức
Cầu được bắc trên đôi dây thống nhất
Và những vần thơ nối nhịp bờ vui.
Giờ không còn nghe tiếng gọi " đò ơi "
Tiếng gọi đó nay chỉ còn để nhớ
Đò rồng ơi ! Ước mơ thời gian khổ
Hiện thực chiếc cầu, vẫn gọi đò rồng ơi !...
Hồng Thanh
Thứ Năm, 13 tháng 12, 2018
ddthanh56 - HỒNG THANH: Hẹn anh.
HẸN ANH
( gửi anh Thái Giang)
Có một người chưa quen biết bao giờ
Không thân thuộc mà vẫn thương vẫn nhớ
Những vần thơ anh viết về xứ sở
Có cả lời ru của mẹ à ơi.
Những vần thơ không kể về biển khơi
Bởi quê anh chỉ có rừng, có núi
Lèn Kim nhan soi mình bên dòng suối
Và dòng Lam luôn chở nặng phù sa...
Khi hè về rộn rã tiếng ve ca
Hòa khúc nhạc cùng gió Lào thổi nóng
Dọc bãi sông chiều thơm mùi ngô nướng
Lũ trẻ lùa trâu xuống tắm lúc chiều buông...
Giờ nghĩ lại ta càng nhớ càng thương
Chân mẹ đi khi sương còn nặng hạt
Con lớn lên trong lời ru điệu hát
Trong vòng tay bát ngát trăng ngân...
Người chưa gặp xin được hẹn mùa xuân
Trên quê hương hay trên thành phố Bác
Trong những vần thơ hay trong điệu nhạc
Ca ngợi quê hương, ca ngợi tình ta...
Hồng Thanh
13/12/2018
* Đặng Duy Thanh, bút danh Hồng Thanh
Email: ddthanh56@gmail.com
Điện thoại: 0983 573 856
( gửi anh Thái Giang)
Có một người chưa quen biết bao giờ
Không thân thuộc mà vẫn thương vẫn nhớ
Những vần thơ anh viết về xứ sở
Có cả lời ru của mẹ à ơi.
Những vần thơ không kể về biển khơi
Bởi quê anh chỉ có rừng, có núi
Lèn Kim nhan soi mình bên dòng suối
Và dòng Lam luôn chở nặng phù sa...
Khi hè về rộn rã tiếng ve ca
Hòa khúc nhạc cùng gió Lào thổi nóng
Dọc bãi sông chiều thơm mùi ngô nướng
Lũ trẻ lùa trâu xuống tắm lúc chiều buông...
Giờ nghĩ lại ta càng nhớ càng thương
Chân mẹ đi khi sương còn nặng hạt
Con lớn lên trong lời ru điệu hát
Trong vòng tay bát ngát trăng ngân...
Người chưa gặp xin được hẹn mùa xuân
Trên quê hương hay trên thành phố Bác
Trong những vần thơ hay trong điệu nhạc
Ca ngợi quê hương, ca ngợi tình ta...
Hồng Thanh
13/12/2018
* Đặng Duy Thanh, bút danh Hồng Thanh
Email: ddthanh56@gmail.com
Điện thoại: 0983 573 856
Thứ Tư, 12 tháng 12, 2018
ddthanh56- HỒNG THANH: Aó tim
ÁO TÍM
Áo tím ơi ! Chiều còn vương nỗi nhớ
Thu chưa qua mà gió lạnh đã sang
Sao mây kia nỡ che ánh trăng vàng
Để em đợi chuyến đò ngang ngày ấy.
Ngắm trăng thu, lòng em buồn biết mấy
Thổn thức con tim lỗi nhịp giao mùa
Lá diêu bông cất giữ mấy mùa mưa
Bướm không đậu, bởi mù u chưa chín.
Áo tím ơi ! Một tình yêu thầm kín
Màu tím thủy chung, tím cả chiều thu
Khói lam chiều như một đám sương mù
Đùa chơi với ánh trăng thu sáng tỏ.
Ngắm chị Hằng vui đùa cùng trẻ nhỏ
Vui trung thu phá cỗ với Cuội già
Lòng nao nao nhớ áo tím phương xa
Hẹn thu tới khi trăng tà ngả tím.
Áo tím ơi! Nay mù u đã chín
Lá diêu bông cất giữ được lấy ra
Nhờ Nguyệt lão xe duyên thắm đôi ta
Cho hai đứa bước lên đài hạnh phúc.
Hồng Thanh
Thu quê hương 2018
Áo tím ơi ! Chiều còn vương nỗi nhớ
Thu chưa qua mà gió lạnh đã sang
Sao mây kia nỡ che ánh trăng vàng
Để em đợi chuyến đò ngang ngày ấy.
Ngắm trăng thu, lòng em buồn biết mấy
Thổn thức con tim lỗi nhịp giao mùa
Lá diêu bông cất giữ mấy mùa mưa
Bướm không đậu, bởi mù u chưa chín.
Áo tím ơi ! Một tình yêu thầm kín
Màu tím thủy chung, tím cả chiều thu
Khói lam chiều như một đám sương mù
Đùa chơi với ánh trăng thu sáng tỏ.
Ngắm chị Hằng vui đùa cùng trẻ nhỏ
Vui trung thu phá cỗ với Cuội già
Lòng nao nao nhớ áo tím phương xa
Hẹn thu tới khi trăng tà ngả tím.
Áo tím ơi! Nay mù u đã chín
Lá diêu bông cất giữ được lấy ra
Nhờ Nguyệt lão xe duyên thắm đôi ta
Cho hai đứa bước lên đài hạnh phúc.
Hồng Thanh
Thu quê hương 2018
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)