Thứ Ba, 30 tháng 6, 2020

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Đất và người miền Trung.

ĐẤT VÀ NGƯỜI MIỀN TRUNG  !
Miền Trung nắng lửa, gió Lào
Mùa hè khô hạn nước nào tưới cây?
Gió, nắng khô quắt lúa, cây
Ruộng đồng nứt nẻ cuốc cày chào thua

Dân mong trời mãi chẳng mưa …
Lấy đâu nguồn nước tưới cho hoa màu
Ao hồ trơ đáy còn đâu
Nơi mưa thừa mứa, nơi cầu chẳng ra …

Bất công thế hỡi trời già ? (!)
Khi mưa, mưa quá cửa nhà ngập trôi
Hay trời tôi luyện con người
Đắng cay,kham khổ cho đời
thăng hoa.

Nhân tài cho  Tổ Quốc ta
Bác Hồ ,Trần Phú, vua cha bao người …
Văn thơ nổi tiếng khắp nơi
Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương… người miền Trung

Địa linh nhân kiệt một vùng
Ngàn năm văn hiến sánh cùng sử xanh .
29 /6/2020

Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2020

THÁI GIANG: Hương cơm.

HƯƠNG CƠM

Bưng bát cơm thơm có hương vị ngày xưa
Có hương nắng,vị mưa qua thời giông bão
Bát cơm thơm bình thường từ hạt gạo
Của ngàn đời mà tôi thấy nôn nao
Mừng cháu,con giờ không ăn độn bữa nào
Mở mắt ra đã thấy đời sung túc
Gạo đến tận mọi nhà trong cả nước
Gạo đi "ngoại giao" Thế giới ...lấy tiền về
Nghĩ mà thương cha ông xưa vật lộn mãi đồng quê
Lật đất,lưng trần đội mưa ,chang nắng
Gom hạt gạo để tiền phương đánh thắng
Phần mình ngô khoai, lót dạ...qua ngày
Dẫu bây giờ thời hiện đại như diều gặp gió mở cánh bay
Trăm ngàn thứ hương no làng,chật phố 
Có những bữa ăn âm thầm ,trăn trở
Gặp lại điều bình dị :chút hương cơm !

                        Thái Giang

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2020

HƯƠNG TRẦN HOA XƯƠNG RỒNG: Cơn gió lệch mùa.

CƠN GIÓ LỆCH MÙA

Cô ấy xẻ vầng trăng làm đôi
Bằng tình yêu của nụ cười ngọt sắc
Một nửa buồn đau cô cố giấu thật sâu nơi tận cùng đáy mắt
Ranh giới vẫn in hằn một vệt cắt ngang tim
Một nửa kia là hạnh phúc ngủ quên
Giấc mơ xưa vốn êm đềm quá đỗi
Một nửa vầng trăng chia cuộc tình gian dối
Sao lại tự giận mình lầm lỗi với trời xanh
Một nửa vầng trăng là hạnh phúc mong manh
Con thuyền ngược... sóng chòng chành vay trả
Một nửa vầng trăng mang theo một tình yêu vội vã
Cơn gió lệch mùa nghiêng cả một bờ vai
Và cô ấy vẫn lạ lùng...
như một bản nhạc sai..

                        13.6.2020
                         HT-HXR

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2020

THÁI GIANG: Đà lạt.

 ĐÀ LẠT

Chiều xuống bâng khuâng bên thác nước ầm ào
Ru trời tím, ngỡ đi vào cõi khác
Nhẹ nhàng nụ cười nơi không gian tuyệt tác
Trai gái từng đôi rảo bước dưới mưa sương
Xin đặt tên Đà Lạt là Thiên Đường
Của xứ hương hoa cao nguyên đẹp nhất
Hoa nói hộ những điều chân thật
Của tình yêu đôi lứa mới nhen
Đến với ngàn hoa chẳng phân biệt sang,hèn
Kẻ ngắm,người trông ...suy tư nhiều luồng lạch 
Mũi ngửi công bằng cho từng cốt cách
Đà Lạt đất trời ban tặng hương hoa
Ai bỏ quên câu thơ,nào biết trẻ hay già
Thơ như lời ru bốn mùa Đà Lạt
Thơ như nói giùm khách ,cái điều khao khát:
Đà Lạt ơi !Tuyệt quá,chẳng muốn về !

                       Thái Giang

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2020

THÁI GIANG: Khai sinh ...thơ

KHAI SINH...THƠ...!

Giấy bút tháp tùng cho tấc dạ suy tư
Chao chác tiếng gà khuya,ngọn đèn ngái ngủ
Trăng gác đỉnh ngàn vươn ánh vàng nhòm ngó
Người đang say thơ,thở nhịp thở nhân gian
Giấc ngủ của em bên con...nồng nàn
Nói mớ ,trở mình ,làm tôi giật thột
Như kẻ ăn vụng,chưa kịp chùi mồm đã bị bắt
Hồn vía câu thơ vỗ cánh bay lên
Bài thơ ra đời ,vừa mới đặt tên
Đã "lên thớt" để người đời mổ,xẻ
Tôi tủm tỉm cười:thôi,kệ !
Lòng nôn nao như cuộc hẹn khó thành...

                         Thái Giang

HƯƠNG TRẦN HOA XƯƠNG RỒNG: Trang thơ mỏng vắng người từ độ ấy

TRANG THƠ MỎNG VẮNG NGƯỜI TỪ ĐỘ ẤY
Em đội nón cho câu thơ trần trụi
Khoác vội chiếc long bào cho một nỗi cô đơn
Buông nhẹ bức màn thưa che cả cuộc tình buồn
Vớt ánh trăng suông đựng mảnh hồn vụn vỡ
Đã lâu rồi liệu rằng anh còn nhớ
TIẾNG LÒNG  mình chung duyên nợ vần thơ
Đã bao lâu em vẫn cứ đợi chờ
Người trở lại trong vần thơ ấm áp
Nhưng vẫn chỉ cơn mưa rào nặng hạt
Và một nỗi buồn man mác thuộc về em
Có chắc người chỉ quên một cái tên
Hay quên cả những êm đềm một thuở
Câu thơ vụng buổi ban đầu gặp gỡ
Người đã quên rồi...
duyên nợ những vần thơ...

                         HT-HXR

Thứ Năm, 18 tháng 6, 2020

NGUYỄN THỊ THANH HẢI: Đôi chút ...hồn thơ

ĐÔI CHÚT...HỒN THƠ 

Tôi đi tìm ...tìm đôi chút ...hồn thơ 
Tìm mãi đến bây giờ... chưa thấy 
Để lời thơ ...từ trước nay... vẫn vậy 
Chẳng có hồn, chẳng thấy được ....tình  thơ. 

Tôi đi tìm... tìm đôi chút... mộng mơ 
Tìm  dại khờ ...để quên bao trăn trở 
Để phong ba làm tôi ...chẳng nỡ 
Đau nhói lòng vụn vỡ... những niềm tin.

Ai bán rao ...mà tôi cứ ...mãi xin 
Thứ tình thương... mà người ta ...rao bán 
Chân thành xin ...mà chẳng cho nên nản 
Bởi thói đời  tình bạn .... được tiền mua.

Chẳng muốn mình. ..mệt mỏi những hơn thua 
Nhẹ tâm thân. ..đuổi xua đi phiền muộn 
Gửi vào thơ. ..bao nỗi niềm mong muốn 
Nên cố tìm. ..tìm đôi chút hồn thơ. 

               ( NTH 😓😓😓)

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2020

HƯƠNG TRẦN HOA XƯƠNG RỒNG: Ký ức rêu phong.

KÝ ỨC RÊU PHONG

Đã lâu rồi ta chẳng còn muốn viết
Mặc tháng ngày cõng mỏi mệt trôi xa
Từng vần thơ theo ký ức nhạt nhòa
Bờ mi mặn cũng đông dần thành đá
Giọt nước mắt tròn vo không còn rơi vội vã
Lối nhỏ gập ghềnh vấp ngã mãi thành quen
Đã lâu rồi ta cũng chẳng nhớ tên
Dẫu kỷ niệm có êm đềm một thuở
Đã lâu rồi ta chẳng còn khóc nữa
Cũng nhận thấy mảnh đời vụn vỡ chẳng còn đau
Đã lâu rồi ta để lại phía sau
Một góc phố rêu phong đã thay màu cỏ dại...

                                  HT-HXR

Thứ Ba, 16 tháng 6, 2020

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Sữa bột về phường.

SỮA  BỘT VỀ PHƯỜNG !
      ( Mến tặng Công Ty sữa Thái Dương )

Cảm ơn công Ty Thái Dương
Đã mang sữa bột đến phường chúng ta
Tấm lòng yêu trẻ, quý già
Giữa mùa Cô Vít19  mang quà về đây

Đưa hộp sữa, đến tận tay
Tăng thêm sinh lực đẩy bay bệnh già
Cụ ông cùng với cụ bà
Dưỡng sinh, văn nghệ , thơ ca, nói cười

Ai ai cũng khỏe trong người
Đâu còn xưng loãng như hôi xa xưa
Sữa Thái Dương, đến là mua
Mặt hàng trong nước chẳng thua nước người

Mua mau các cụ ta ơi !
Ông, bà cùng uống cho đời thêm xuân .

                                           7/6/2020

                                   Nguyễn Quang Huỳnh

Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2020

NGUYỄN THỊ THANH HẢI: Qua trường.

QUA TRƯỜNG 😓😓😓

Phượng rực rỡ trong nắng hồng đón gió 
Sân trường buồn xa trò nhỏ thân thương 
Nghỉ hè thôi  các em tạm  xa trường 
Nơi phòng lớp yêu thương cô chẳng  nỡ. 

Phượng rực rỡ trong nắng hồng đón gió 
Sân trường buồn xa trò nhỏ thân thương 
Nghỉ hè thôi  các em tạm  xa trường 
Nơi phòng lớp yêu thương cô chẳng  nỡ. 

Ve râm ran nói  bao điều trăn trở 
Vườn hoa trường than thở nhớ trò vui 
Bác bảo vệ đứng góc cổng bùi ngùi 
Lớp trò nhỏ lòng buồn vui xen lẫn .

Hè đến thôi mà hồn ai vương vấn 
Đi qua trường tự nhiên muốn dừng chân 
Thả hồn vào đôi chút những thi âm 
Để ấm lòng điều trong tâm thổn thức .
                                Sg13/6/2020
                      Nguyễn Thanh Hải

 
 

 
 

Thứ Hai, 8 tháng 6, 2020

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Mùa vải quê em

MÙA VẢI QUÊ EM ! 

Quả tròn mọng nước lại to
Đúng mùa chín đỏ... như hò hẹn ai!
Chúng em tắm nắng ban mai
Rể sâu váo đất chắt hoài dưỡng sinh

Đưa nuôi quả, tặng người tình
Bao ngày hôm sớm tận tình chăm em
Vào đầu hạ, quá thân quen
Là mùa vải chín quê em Thanh Hà

Bán chợ gần, xuất phương xa
Mỹ, Âu, Bắc, Á, Trung Hoa làm quà
Món ngon hợp trẻ cùng già
Tăng thêm sinh lực, đẹp da nên dùng.

                                           7/ 6/ 2020

                           Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
DĐ 0779482775

Thứ Ba, 2 tháng 6, 2020

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Thăm biển Vũng tàu.

THĂM BIỂN VŨNG TÀU ! 

Cùng em tắm biển Vũng Tàu
Biển xanh , cát mịn một màu thanh thanh
Mây trời xanh , Nước biển xanh
Em cùng tắm biển với anh nô đùa

Bao con sóng cũng vào hùa
Trườn hôn bãi cát như vừa chớm yêu
Thả hồn theo sóng  phiêu diêu ...
Mải vui trời đã  sang chiều em ơi !

Về nhà hàng, mình nghỉ ngơi ...
Quên đi công việc cho đời trẻ ra
Cứ :em ,anh...đừng nghĩ già !
Đẫm mình trong nước mặn mà bên nhau

như cau non , quyện  hương trầu
Như là cái buổi ban đầu...ngày xưa !

                                            
                                         Nguyễn Quang Huỳnh
                                     11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương

THÁI GIANG: Thơ làng mình.

THƠ LÀNG MÌNH

Tên quê mình Làng Dừa ,mà toàn chuối và ngô
Ngô chuối bốn mùa ,từ kim chí cổ...
Ngô ;chuối cùng người làm nên xứ sở
Xã anh hùng...vào thơ !
Lưng vốn chung nhau,vần điệu tình cờ
Kết nối bắc cầu,tâm tư gần lại
Biết thổi hồn vào những ngày xa ngái
Cho cháu con hiểu cái giá hôm nay
Đại úy về hưu nhặt nhạnh tứ thơ sau những đường cày
Thầy giáo già giương kính tìm câu chữ
Mấy viên chức nghỉ hưu trở về quê cũ 
Thơ Xứ Dừa...quấn níu lấy đôi chân
Vất vả đi qua trên khuôn mặt tảo tần
Đọng lại những ý thơ tuyệt đẹp
Đọng lại dáng quê :Núi Bút,Ao Sen bên dòng Lam mải miết
Tiếng chuông chiều Xứ Đạo ...ngân nga
Thơ làng mình vẫy gọi người xa
Tia nắng ,hạt mưa ...gợi thương ,gợi nhớ
Thơ làng mình lặn qua thời gian khó
"Muối mặn ,gừng cay..." no,đói đã từng
Nén hương lòng dâng vần ý rưng rưng
"Uống nước nhớ nguồn": tình sâu,nghĩa nặng
Chẳng thể cầm lòng kỷ niệm thời xa vắng
Đồng đội ơi! Yên nghỉ ở nơi nào
Có những đêm ghềnh giấc ngủ nôn nao
Thơ chưa trọn ,điếu thuốc lào ...quên hút 
Gà giục sang canh,trăng trèo đỉnh dốc
Một mình buồn ,vui...ai biết giữa trang khuya
Thơ làng mình như hạt ngô,mầm chuối...như tiếng nói rất quê
Giản dị thế mà yêu thân đến thế
Quê đổi mới ,ngỡ là làng rất trẻ
Đi lâu về khéo lạc lối vào thôn
Tối lửa tắt đèn,chừng như hết giận hờn
"Chín bỏ làm mười,bổ ba cau sáu"
Tiếng đàn bầu tìm được nơi neo đậu
Với "Thơ làng mình"...hòa tấu bản tình ca
THƠ LÀNG MÌNH...ngời ngợi Đất Ông Cha !
 
Thái Giang