Thứ Ba, 29 tháng 10, 2019

NGHỀ ĐỊA CHẤT
 
Những người địa chất chiến công thầm lặng
Tìm nhiều tài nguyên, làm giàu Tổ quốc
Như người lính, luôn xông lên phía trước
Sá gì đâu, người địa chất Việt Nam
Có những cặp vợ chồng, cháu, con… nối tiếp nhau mang theo nghị lực, quyết tâm
Bắt núi phải cúi đầu, suối sông phải nhượng bước
Vượt hiểm trở đại ngàn, tiến vào lấy được:
Vàng, sắt, đồng, nhôm, thiếc, than, chì, kẽm…phải mở lòng
Lộ trình khoáng sản, trắc địa, thăm dò, đào hào, khoan giếng…khảo tra đất
từng vỉa quặng tận cùng
Đem tài nguyên moi từ ruột gan lòng đất…góp phần dựng xây đất nước
Khi giang sơn lâm nguy, Tổ quốc gọi: có chúng tôi, những gái trai địa chất
Cầm súng lên đường bảo vệ cõi Rồng Tiên
Đánh tan giặc trở về lại khúc hát thân quen
Lại điệu xòe, lăm tơi…với trai, gái bản
Có những người trở thành anh hùng, nghệ sỹ nhân dân…thêm niềm vui vô hạn…
Mỗi người địa chất, một người lính tiên phong
Người địa chất về hưu muốn ôm núi vào lòng
Muốn ngược dòng xưa, uống nước nguồn trong mát
Ra về hưu, chỉ là tạm biệt
Hẹn rồi sẽ trở lại thăm nhau
Con cháu địa chất: đời nối đời: có trước, có sau

Đi tận các nước xa xôi học về chuyên ngành địa chất
Ta biết còn vô vàn bí ẩn hành tinh này: Trái Đất!
Khát vọng cồn cào khai thác tiềm năng…!


                               Thái Giang.

THÁI GIANG: Bảo tàng

BẢO TÀNG
 
Bảo tàng trưng bày chứng tích chiến tranh
Những vật phẩm của một thời đánh Mỹ
Một thời đạn bom xát chà lên công lý
Quyền tự do, độc lập của dân mình
Thế hệ đi sau, hiểu thế hệ cha anh
Một thời hào hùng, toàn dân là chiến sĩ
Mỗi tấc đất trở thành chiến lũy
Mỗi khóm tre làng, một pháo đài hiên ngang
Học trò nhỏ đội nón rơm đến trường
Các cụ già dồn căm thù vót chông giết giặc
Hạt gạo chia đôi, hai miền cồn cào quay quắt
Vẫn nhường phần cho bộ đội ăn no
Và đêm đêm thao thức ánh lửa đò
Đành nghẹn lại không đủ soi rõ mặt
Sống với chết…cận kề gang tấc
Tiếng hát át tiếng bom, vang tiền tuyến hậu phương
Chiến công nối dài trên nhiều nẻo chiến trường
Từng góc phố đến bản làng heo hút
Tiếng giã gạo rộn nhịp chày buôn sóc
Lấy đêm làm ngày, vì chiến thắng ngày mai

Bảo tàng chẳng thể nào trình bày
Những hi sinh lặng thầm của biết bao bà mẹ
Bao người vợ chờ chồng không hóa đá
Những dòng sông tặng đời mầu mỡ hạt phù sa
Bảo tàng lòng dân là một bản trường ca!


                           Thái Giang.

NGUYỄN HOA KIỀU: Mậu Thân 1968

MẬU THÂN 1968

Một thời binh nghiệp tuổi ba mươi
Hai không mười chín, tám hai rồi
Năm canh mộng tái thời trai trẻ
Sáu khắc chẳng mơ đạt ý người
Sương điểm mái đầu tâm vẫn sáng
Răng vững chí bền dạ thảnh thơi
Giao lưu xướng họa tình thi hữu
Lục bát đường thi nghĩa với đời.


                 Nguyễn Hoa Kiều

Thứ Tư, 16 tháng 10, 2019

THÁI GIANG: Giac mơ

GIẤC MƠ
 
Gặp được rồi cái quá khứ trong mơ
Ngược xuôi…trên thuyền, chòng chành chữ nghĩa
Mắc cạn nhiều lần, giữa dòng nhân thế
Vắt kiệt mồ hôi, đổi một dáng chờ
Thả neo ngỡ ngàng nơi bến sông xưa
Mài mặt vào mưa, cọ lưng vào nắng
Trọn một đời xanh gửi vào xa vắng
Chín mọng rồi, quá khứ giấc mơ.


                  Thái Giang.

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2019

THÁI GIANG: Sân đời.

SÂN ĐỜI
 
Tôi nhặt lại ngày xưa
Lạt mềm ôm bó mạ
Cấy vào miền nhung nhớ
Gặt bông vàng suy tư
Hạt nhuốm nắng, uống mưa
Dâng mùi hương của ruộng
Thấm mồ hôi mặn chát
Sân đời no mùa…thơ !


Thái Giang.

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2019

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Như biển và bờ.

NHƯ BIỂN VÀ BỜ 

Từ hồng hoang đã thế rồi !
Sóng hôn bờ cát không thôi đêm ngày
Nhiều khi sóng quá mê say
Trườn ôm nhấn cả có cây... bến bờ

Trăng vàng ươm nhạc vào thơ
Biển nôn nao , biển ỡm ờ hoàng hôn
Bao đôi nam nữ chiều hôm
Sóng đôi tâm sự thả hồn lên mây

Như con sóng triệu năm nay
Mãi ôm bờ cát trao đầy yêu thương .
                                                   9/ 10/ 2019

                                     Nguyễn Quang Huỳnh
                      11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương

Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2019

THÁI GIANG: Vướng bận với thơ.

VƯỚNG BẬN VỚI THƠ
 
Thơ chi cứ ngổn ngang lòng
Người chi cứ mãi phiêu bồng cõi mây
Đêm mơ có ánh trăng ngày
Chan xanh lá trúc đong đầy mắt xanh.
Phế ngói tan,giữ ngọc lành
Bẻ đôi câu hát để dành mai sau
Vôi từng bén quyện trầu cau
Thi nhân chẳng lạ những câu ỡm ờ.
Lại về gặp bến sông mơ
Bỏ quên lời hẹn bây giờ còn chăng
Nghe chênh chao chốn đất bằng
Phải chi người tự cung trăng xuống trần.
Đã vướng bận kiếp phù vân
Đành lòng trăm sự xoay vần bể dâu
Biết rồi thơ chảy về đâu
Mà thăm thẳm những vui sầu đầy vơi.


                       Thái Giang.

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2019

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Hai từ giận thương.

HAI TỪ  GIẬN THƯƠNG ...!

Vẻn vẹn  hai từ :
Giận và thương
Đảo ngược lại
Thương và giận
Gắn bó cùng ta đi quá nửa cuộc đời
Theo năm tháng khi thương ...khi giận
Hết giận rồi là để thương hơn
Ở hai ! đầu hai chữ càng đậm hơn ...
                               Khi xa nhau Càng  thương ... càng  giận
Gần nhau rồi hết giận  càng  thương
Hai từ giận, thương đi theo suốt chặng đường đời ...
Đến khi nhắm mắt, suôi tay hết thương hết giận .
                                                            28/9/2019

                                                   Nguyễn Quang Huỳnh
                               11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An,Bình Dương

THÁI GIANG: Thơ với tôi

THƠ VỚI TÔI

Thơ với tôi như duyên nợ cuộc đời 
Dù mưa bão xóa nhòe câu chữ 
Dù nắng đốt cháy thành than vần tứ 
Lại hồi sinh trong khoảng lặng nỗi niềm 
Bé bỏng vô cùng trước cả khối niềm tin
Bẻ đôi củ khoai có mùi thơm của ruộng 
Bưng bát cơm thơm nhớ lấm láp đường cày trưa dưới nắng
Lượm được ý thơ thêm thấm đậm ngọt lành 
Thơ với tôi như khúc nhạc để dành 
Từ thuở hồng hoang gặp thời bật dậy 
Ai bắt tôi làm khác đi cái điều đang nghĩ sâu tận đáy 
Tôi vẫn là khúc đàn bầu ngân mãi khúc nhân gian 
Thơ với tôi cũng lắm lúc đa đoan 
Chẳng đổ lỗi khi lật buồm ngược gió 
Mãi là vì nhau , mãi là duyên nợ 
Ân tình , đi suốt cả trăm năm ...!
                                            Thái Giang

LÊ QUỐC THỌ: Mừng Cẩm sơn thơ.


MỪNG CẨM SƠN THƠ

Giang sơn cẩm tú sáng lừng danh
CẨM SƠN thơ, nay tưng bừng mở hội
Mừng xiết bao trên quê hương xã NÔNG THÔN MỚI
Tiếng thơ lòng giao cảm đến muôn nơi
Gặp nhau đây trao ánh mắt nụ cười
Chia sẻ niềm vui, trao tình thân ái…

TƯỜNG với CẨM SƠN ta chung đường xã giới
Bình minh thức cùng nhau bởi chung một tiếng gà
Núi liền núi, sông liền sông, chẳng có cách xa
Thơ anh, thơ tôi  chung niềm cảm hứng
 Chung một tấm lòng mãi vững tin vào Đảng
Noi gương Bác Hồ để nhân cách trắng trong
Yêu nhân dân, yêu tổ quốc Lạc Hồng
Góp chút sức nhỏ nhoi để xây đời tươi sáng…

Đọc thơ CẨM SƠN QUÊ HƯƠNG TÔI, lòng đầy xúc cảm
Những vần thơ thơm thảo hương đất tình người
Phong cảnh hữu tình quả ngọt hoa tươi
Cuộc sống từng ngày sáng lên trên con đường mới
Thời gian cứ đi, giữa bầu trời cao xanh vời vợi
Ơn những vần thơ nâng cánh chúng ta bay
Chẳng phải rượu nồng mà tôi vẫn mãi say
Say điệu, say vần, say tình thơ của nhiều tác giả
Thơ Thầy Tý, cô  Hồng Chuyên và nhiều anh chị cả
Để lại trong tôi nỗi luyến nhớ khôn nguôi
Trong không gian ấm áp tình người
Xin gửi lại những lời chân thành nhất
Kính chúc Câu lạc bộ thơ Cẩm Sơn ngày càng hưng phát
Để tình thơ chở nặng tình đời lan tỏa đến muôn phương….
                                 23/ 9 /2018
                                Lê Quốc Thọ.
                         Câu lạc bộ Thơ Xứ Dừa