Thứ Ba, 28 tháng 4, 2020

THÁI GIANG: Đôi điều về tập thơ " TẤC DẠ BỒI HỒI"

 ĐÔI ĐIỀU VỀ TẬP THƠ
"Tấc dạ bồi hồi"...
 
Tác giả của tập thơ "Tấc dạ bồi hồi"đã về cõi khác ngót nghét trên hai năm rồi.
Nhân ngày giỗ mãn tang của cố thi sĩ Hà Ngọc Kim (13/5 Canh Tý):gia đình vợ,con và cháu chắt cùng một số bằng hữu của ông...đã cùng nhau gom góp những bài thơ, câu đối...nhà thơ chưa kịp xuất bản.Đây là một công trình để tri ân người đã khuất.!
Đây là một dịp người thân và bè bạn của ông...dâng nén tâm nhang tưởng niệm trước linh hồn người quá cố .
"Tấc dạ bồi hồi"...thơ đấy ,người đấy ...trong bối cảnh khi ông còn trên đời: với niềm mong ,nỗi khát khao được tỏ bày cùng người thân và bè bạn gần xa...chỉ mong góp công sức nhỏ nhoi vào cuộc sống suốt 80 năm chiêm nghiệm:chân ,thiện ,mỹ trong thế thái nhân tình!
Hà Ngọc Kim!
Một thầy giáo về hưu mới có thời gian "mài" nghiên bút.Ông từng đi qua hai cuộc kháng chiến (Pháp,Mỹ).Đặc biệt nghề nhà giáo của ông trong thời buổi chiến tranh chống Mỹ ,thời bao cấp "thóc cao,gạo kém".Ông đã cùng người vợ đảm nuôi,dạy 6 đứa con trưởng thành :làm cán bộ, làm thầy ,làm thợ...giỏi giang ,ngoan hiền...biết giữ trọn nếp nhà:"đói sạch,rách thơm"
Nếu ai đó chưa hề gặp ông(khi sinh thời)...hôm nay lại gặp được vợ con ông ...sẽ hiểu về một Hà Ngọc Kim ,về một nhân cách tỏa rạng, một gia đình gia giáo,lấy chữ NGHĨA làm cốt cách
lấy TÂM ĐỨC làm nguồn cội...trong sự nghiệp trồng người.
Năm 2o17 ông ra tập thơ đầu tay,với tựa đề "KHÁT" nhà xuất bản Văn học ấn hành.Ông nuôi hy vọng sẽ tiếp tục xuất bản tập thơ "Tấc dạ bồi hồi".Nhưng ,than ôi! Ngọn lửa thơ đang rừng rực cháy thì cơn bạo bệnh hiểm nghèo ập đến cướp mất cuộc đời ông ở cái tuổi bát thập tuần.!
Ông trời đã cướp đi Hà Ngọc Kim,tấm thân gầy mòn như xác ve cuối hạ!
...Mồ côi mẹ từ lúc chưa đầy hai tháng tuổi...Hà Ngọc Kim được cha bế đi hành khất từng giọt sữa cầm hơi đầu làng ,cuối xóm ...giờ mới có một Hà Ngọc Kim...trên cõi đời đến ngưỡng 80
...Tác giả của tập thơ"Tấc dạ bồi hồi" thời đi dạy học là cả những tháng năm Miền Bắc hứng chịu bom đạn của máy bay giặc Mỹ; cả nước"vì Miền Nam ruột thịt,vì độc lập,tự do ,vì thống nhất Tổ quốc"
Đặc biệt,quê hương Hà Ngọc Kim ở ngay "túi bom Truông Bồn",nơi năm1968 bom Mỹ vùi lấp 13TNXP trong giây lát.Nhà cửa ,xóm làng ,trường lớp ,bệnh viện ,nhà thờ...tan hoang 
Đã thế,thầy giáo Hà Ngọc Kim đi dạy học,buổi trưa chỉ gói đến nơi sơ tán vài ba củ khoai lang luộc nhỏ xíu.Đói khát hoa cả mắt ông vẫn theo nghiệp giáo trồng người đến lúc nghỉ hưu.
Bạn bè trong ,ngoài tỉnh...và có bạn Việt kiều ở Mỹ,Canada...kết bạn giao lưu thơ phú với ông vì rất yêu quý ông ở cái tâm ,cái đức và chí tiến thủ ,ham học hỏi cầu tiến (dẫu sức tàn , lực yếu)
...và ông đã không thể tiếp tục trên cõi này nữa rồi!
Ông còn nhiều dự định dang dở với đam mê thơ phú văn chương...
"Tấc dạ bồi hồi"...ở lại nói thay ông những gì ông còn day dứt,buồn,vui..
Và bao nỗi khát khao xây tiếp cuộc đời với cả tấm lòng của một người cầm bút...!

                 Thành phố HCM ngày 26/4/2020
                                   Thái Giang

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2020

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Nhớ mãi công anh.

NHỚ MÃI CÔNG ANH 

Chiến tranh giờ đã lùi xa
Cổ Thành Quảng Trị nở hoa thanh bình
Nhớ ngày khói lửa đao binh
Biết bao chiến sĩ hy sinh đất này

Lật lên từng lớp đất dầy
Máu xương thấm đẫm những ngày giao tranh
Mấy ngàn lính trẻ đầu xanh
Quên mình cho đất Cổ Thành nở hoa

Bốn nhăm năm, thoắt lùi xa
Lúa, ngô cây, trái mượt mà lên xanh
Hồi sinh lại đất Cổ Thành ...
Tượng đài ghi tạc công anh muôn đời .

                                              27/4/ 2020
                                    Nguyễn Quang Huỳnh

Thứ Tư, 22 tháng 4, 2020

THÁI GIANG: Tôi tìm tôi.

 TÔI TÌM TÔI

Cuối đời tôi vẫn tìm tôi
Gặp câu thơ viết nổi trôi bến lòng
Người cho vốn chữ ...ăn đong
Đời cho vốn sống ,những mong làm giàu
Tôi tìm tôi gặp nỗi đau
Cuối chiều nhạt nắng ,đậm màu chia ly
Trải đời trên mỗi bước đi
Gánh về nặng gánh hiếu kỳ ngày xưa 
Giật mình nửa tỉnh ,nửa mơ 
Tôi gặp tôi giữa vườn thơ mong tìm
Ai người "tăm cá,bóng chim"
Tôi về với nắng màu sim quê nhà !
 
                           Thái Giang.

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Một thời để nhớ

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

Tuổi trẻ lên đường khi đất nước có chiến tranh
Nhớ những ngày qua xông pha khói lửa

Củ sắn, măng rừng, cọng rau xẻ nửa
Đường hành quân miền Nam ơi dồn bước
Có điếu thuốc lào cũng chia xẻ một hơi
Đồng đội, đồng hương, đồng chí chúng tôi
Đêm đắp chung chăn, ngày nằm chung võng
Mùa khô về nắng gió lào rát bỏng
Vẳng tiếng gà rừng gáy giữa ban trưa
Đông Trường Sơn nắng, tây Trường Sơn mưa
Miền Nam gọi hành quân thần tốc
Hoa chuối đỏ, nhớ mùa thi nhuộm trời phượng đỏ
Mai nở vàng báo hiệu tết đến nơi
Vượt đèo Ăng Bun, vào dốc cổng trời*
Dừng bên suối đầu nguồn đón mừng năm mới
Bẻ bánh lương khô cùng nhau mừng tuổi
Nước chè rừng cũng nâng bát cụng ly ...
Khi liên hoan nhạc cụ mới diệu kì
Bát, đũa, bình toong, chảo xoong cũng thành nhạc cụ
Đồng chí anh, đồng chí em cùng hát...
“Hết rau rồi em có lấy măng không?”

Nay tôi về Dĩ An, Bình Dương lại chung sức đồng lòng
Thương biết mấy những đồng đội còn vắng măt
Hiến thân mình cho tổ quốc trường sinh
Cho Việt Nam mãi mãi thanh bình
Ngay22 tháng 12 hàng năm họp mặt cựu chiến binh
Cùng ôn lại một thời oanh liệt…

                               Nguyễn Quang Huỳnh

Thứ Ba, 14 tháng 4, 2020

THÁI GIANG: Ơm ờ

ỠM  Ờ

Cái thời chưa hẹn mà mong
Như nghề nông , lúa trổ đòng đã mơ
Nhặt lên câu nói ỡm ờ
Tương tư chăng lưới, ngù ngờ ai hay
Trộn vào nắng tháng ,mưa ngày
Những là ao ước tình say ngọt ngào
Một mình ngắm cả trời sao
Đổi ngôi tinh tú ,vận vào mai sau
Dẫu là đâu nữa của nhau 
Vàng trầu vẫn đợi xanh cau...rõ là !
Người ta về với người ta
Sao mình cứ mãi mặn mà ...với xưa !(?)
 
                   14/4/2020
                  Thái Giang

LÊ QUỐC THỌ: Tinh tôi nghĩa bạn

TÌNH TÔI NGHĨA BẠN

Tin vui từ bạn đến cùng tôi
Mặc khúc sông kia chuyện lở bồi
Thơ đến tình thơ nồng ý sống
Bạn về nghĩa bạn ấm ngày vui
Ưu phiền chia nửa vơi tâm sự
Hạnh phúc nhân đôi rạng nụ cười
Hòa quyện hương đời trong điệu nhạc
Ca lên điệp khúc rộn vang lời...


               LQT

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2020

THÁI GIANG: Nhớ xưa.

 NHỚ XƯA

Nhớ xưa cái tuổi dại khờ
Chúng mình,hai đứa,khù khờ cả hai
Lũ dế mèn làm họ trai
Bên em châu chấu ...ước vài mâm suông
Cùng nhau hát,cùng diễn tuồng
Dế mèn,châu chấu đầy vuông sân nhà
"Cô dâu,chú rể" thật thà
Cúi chào "hai họ " như là"cưới  "nhau
Đêm về ngủ mớ nói câu
_Mẹ ơi !Mẹ có con dâu đỡ đần
Sáng ra nắng "bảnh" loang sân
Hai nhà ,hai đứa chẳng cần biết chi
Mấy mùa phượng đến rồi đi
Học trò đã "nếm" mùa thi mấy mùa
Lớn ngồng như thể lớn đua
Cả hai cùng lớn...nào thua bạn bè !
Chiến trường gọi ,tôi xa quê
Ở nhà em trọn lời thề buổi xưa
Dâu hiền bên mẹ:nắng ,mưa
Chờ chồng đằng đẵng ...vẫn chưa thấy về
Tháng Tư ấy ,lại mùa hè 
Ve sầu gọi bạn ,em nghe nao lòng
Òa vui Thống nhất non sông
Tôi về,cả xóm diễn tuồng..."NHỚ XƯA"!
                                  13/4/2020
                                  Thái Giang

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Đùm bọc.

                                  ĐÙM BỌC !

Hàng từ thiện giúp người nghèo
Họ đi xe xịn cướp vèo mang đi ...
Óc người quá bé tý ty
Không còn gợn chút nhỏ chi công đồng

Cùng là con Lạc cháu Hồng
Sinh từ một cội con Rồng, chau Tiên
Lương tâm quý nhất, hơn tiền
Giúp người hoạn nạn các miền thi đua...

Góp vào bát gạo đồng quà
Giúp người hoạn nạn vượt Qua dịch này
Lá lành, đùm rách chung tay
Sẻ san khốn khó những ngày COVI

                                              13/ 4/ 2020

                                         Nguyễn Quang Huỳnh

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Thấy cả mùa xuân

THẤY CẢ MÙA XUÂN

Gặp lại mẹ con em sau mấy ngày dài ...
Bận công việc phải ra ngoài dẹp dịch
Con Covid 19 như kẻ địch
Vũ Hán tràn qua làm hại bao người

Anh tạm xa em, xa mấy tháng trời
Cùng đồng đội trên tuyến đầu  chống dịch
Covina khi nào ta dẹp được
Anh lại về với mẹ con em

Ngồi đọc sách, có em khâu vá bên đèn
Cơm đạm bạc cùng em : có dưa, cà rau mắm
Xa mấy ngày mà nhớ em và con lắm lắm
Chiều nay về như thấy cả mùa xuân...!.

                                           10/4/2020

                                                         Nguyễn Quang Huỳnh

Thứ Năm, 9 tháng 4, 2020

TRẦN ĐĂNG DẦN: Trọng nghĩa tình.

TRỌNG NGHĨA TÌNH
 
Báo đáp đền ơn trọng nghĩa tình.
Xây nhà tưởng niệm đại quang minh
Anh hùng liệt sĩ ngời nhân ảnh
Tổ quốc ghi công rạng bóng hình
Cao cả đền đài sôi lấp lánh
Lớn lao sử sách sáng lung linh
Quên thân cứu nước đời tôn kính
Ý đảng lòng dân sống hết mình
Ý đảng lòng dân sống hết mình
Cơ đồ sự nghiệp nổi phồn vinh
Hùng sơn phát triển kì quan mới
Lương giáo tiền phong thắng cảnh tình
Già trẻ kề vai bền vững mạnh
Gái trai sát cánh chắc đinh ninh
Đồng tâm xóm xã tròn hoàn chỉnh
Hiệp lực quê hương vẹn thái bình


           Trần Dần.

TRẦN ĐĂNG DẦN: Dân quê.

DÂN QUÊ 
 
Dân quê xứ Nghệ thật thà
Hiền lành tử tế nết na khiêm nhường
Cháu con trọn đạo kỉ cương
Gái trai năng động uyên ương vẹn tròn
Ghi lòng tạc dạ sắt son
Hương đồng gió nội nỉ non mến người
Tư duy tỏa sáng cao vời
Hòa đồng nhân ái đón mời thiết tha
Cho dù sinh sống phương xa
Đêm ngày tơ tưởng cửa nhà cảnh quê
Niềm tin điểm hẹn nhớ về
Tiền đồ rộng lớn ngành nghề giỏi dang
Dựng xây thôn xã khang trang
Nông thôn khởi sắc hào quang rạng ngời
Phố phường thành thị khắp nơi
Giao lưu trí tuệ vì đời thăng hoa
Tâm minh diễm phúc hà sa
Yêu thương giữ lửa đàn ca bập bùng
Cờ bay điện nháy hào hùng
Tình làng nghĩa xóm trùng phùng nước non


                Trần Đăng Dần

THÁI GIANG: Tạm xa nhau.

TẠM XA NHAU

Muốn gặp lại nhau sau tháng năm dài
Bàn tay ấm trong bàn tay nồng ấm
Đôi mắt soi đôi mắt đằm thắm 
Nụ cười chào nhau cần gì phải nhiều lời
Thả neo vào mùa xuân ,lỡ hẹn câu mời
Chưa đến được nhà nhau ...thêm một lần lỗi hẹn
Cá quậy rộn ao,rượu chờ ắp chén 
 Mỏi mắt đợi nhau cạn hết mùa xuân
Cũng tại vì vi rút hại nhân
Khắp Thế giới kẻ thù vô hình mà rất khủng khiếp
Biết là mùa xuân còn chưa giã biệt 
Hẹn năm sau ta gặp lại nhau nhiều 
Tay bắt mặt mừng ,rất đỗi thân yêu
Dốc chén với nhau cho nồng tình ,thắm nghĩa 
Cười nói với nhau như chưa bao giờ được thế
Ngày xuân
đáng giá 
gấp trăm xuân !
 
Thái Giang

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Đừng trách anh.

ĐỪNG TRÁCH ANH

Anh không tới, đừng trách anh không tới
Bởi dịch COVID anh không tới được rồi
Em có buồn cũng phải chịu thôi
Cả đất nước đang gồng mình chống dịch

Đang chống dịch, như ta chống địch
Không để dịch lây lan ra khắp mọi nhà
Mỗi người dân phải giãn cách nhau ra
Không gần quá, cách xa hai mét

Không bắt tay nhau mà lây dịch bệnh
Đeo khẩu trang khi đến công sở ra đường
Có thương nhau ...xin gửi nụ hôn theo gió
Đứng đằng xa mắt tình nhòm ngó

Đợi khi nào đại dịch nó tan
Anh hẹn em giữa thiếp cùng chàng
Ta lại chứa chan như ngày xưa ấy
Nay mùa dịch tạm xa nhau là vậy ...
Em có buồn đừng trách cứ nghe em .
                                   8/4/2020

                      Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An Bình Dương

Thứ Tư, 8 tháng 4, 2020

THÁI GIANG : Hương tóc.

 HƯƠNG TÓC

Đời nhuộm tóc em từ bấy đến giờ
Một tuyệt tác hơn nửa vòng thế kỷ
Dẫu nuối tiếc một thời xanh thơm hoa lý
Vui lòng nghe em ,tất cả để hôm nay
Ta biết vì nhau ,dẫu bùi ngọt ,đắng cay
Nâng niu giọt thời gian nhuộm đời tóc bạc
Màu thời gian như là kỷ vật
Xanh,bạc đầu em nụ nắng hoa mưa
Và đêm nay trong hạnh phúc giao thừa
Anh cọ má màu thời gian ấm áp
Có hương nào thơm lâu hơn hương tóc
Tóc có đổi màu ,hương xưa vẫn trinh nguyên ...!
 
               Thái Giang

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2020

THÁI GIANG: Lục bát hồn quê

LỤC BÁT HỒN QUÊ

Hồn quê lục bát nặng tình
Yêu thương ,lục bát cho mình nhớ ta
Thơm từ vườn ổi ,rặng na
Ngọt từ ruộng mía quê nhà...ngọt đi
Chao nghiêng cánh võng thầm thì
Lời ru xưa vẫn vỗ về mai sau
Đu cành nhãn,níu hàng cau
Bồng bềnh lục bát dài lâu tìm về
Rát lòng con cuốc gọi hè
Mùa sen chưa cạn ,đã nghe thu rồi
Nặng tình lục bát thu ơi !
Ai đem dát ánh trăng phơi vàng đồng
Như cau tươi bén trầu không
Ngàn năm lục bát duyên nồng ...hồn quê !
 
                           Thái Giang