Thứ Tư, 22 tháng 4, 2020

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Một thời để nhớ

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

Tuổi trẻ lên đường khi đất nước có chiến tranh
Nhớ những ngày qua xông pha khói lửa

Củ sắn, măng rừng, cọng rau xẻ nửa
Đường hành quân miền Nam ơi dồn bước
Có điếu thuốc lào cũng chia xẻ một hơi
Đồng đội, đồng hương, đồng chí chúng tôi
Đêm đắp chung chăn, ngày nằm chung võng
Mùa khô về nắng gió lào rát bỏng
Vẳng tiếng gà rừng gáy giữa ban trưa
Đông Trường Sơn nắng, tây Trường Sơn mưa
Miền Nam gọi hành quân thần tốc
Hoa chuối đỏ, nhớ mùa thi nhuộm trời phượng đỏ
Mai nở vàng báo hiệu tết đến nơi
Vượt đèo Ăng Bun, vào dốc cổng trời*
Dừng bên suối đầu nguồn đón mừng năm mới
Bẻ bánh lương khô cùng nhau mừng tuổi
Nước chè rừng cũng nâng bát cụng ly ...
Khi liên hoan nhạc cụ mới diệu kì
Bát, đũa, bình toong, chảo xoong cũng thành nhạc cụ
Đồng chí anh, đồng chí em cùng hát...
“Hết rau rồi em có lấy măng không?”

Nay tôi về Dĩ An, Bình Dương lại chung sức đồng lòng
Thương biết mấy những đồng đội còn vắng măt
Hiến thân mình cho tổ quốc trường sinh
Cho Việt Nam mãi mãi thanh bình
Ngay22 tháng 12 hàng năm họp mặt cựu chiến binh
Cùng ôn lại một thời oanh liệt…

                               Nguyễn Quang Huỳnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét