Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016

LÊ QUỐC THỌ - NGUYỄN GIA KHANH: Thơ xướng họa mừng lễ vu quy Thương - Sơn



Thơ chúc mừng Lễ vu quy ái nữ của anh Nguyễn Gia Khanh là :
Nguyễn thị Yến Thương sánh duyên cùng Trần Anh Sơn
ngày 03 tháng 01 năm 2017

THƠ MỪNG

Mừng lễ vu quy kính gửi lời
Chúc tình viên mãn mãi không vơi
Trăm năm kết tóc tình bền thắm
Trọn kiếp xe duyên nghĩa chẳng rời
Nữ tú Yến Thương mơ đẹp phận
Nam thanh Sơn quý ước tròn đời
Nguyễn - Trần hai họ vui hòa hảo
Cỗi phúc muôn hoa tỏa sắc ngời.

Lê Quốc Thọ, xướng 


Bài họa:

HỨA MÃI NGỜI

Dường bao cẩm tú dệt nên lời
Chén rượu vui cùng chuốc chửa vơi
Vàng đá- tình mong hoài chẳng nhạt
Keo sơn - nghĩa ước mãi không rời
Đà mơ ba kiếp tròn duyên phận
Lại nguyện trăm năm đẹp mộng đời
Từ chốn quê Dừa huynh gửi chúc
Sơn Thương hứa mãi giữ xanh ngời.

Nguyễn Gia Khanh

Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016

THÁI GIANG: Em là ai?

Em là ai ?
                                     ( gửi nhà thơ Hương Trần)

Em là ai:?Mà thơ buồn man mác
Nỗi niềm riêng : kim gói bọc lâu ngày
Là ai vậy ơi em ? cô gái sống trong tháng, năm này
Chông chênh buồn,vui , trái mùa hoa lá

Cứ muốn gửi em cái điều tôi còn xa lạ
Khi mặt trời còn thức với nhân gian
Có thể lắm, bước đời em ít gặp gian nan
Nhưng duyên số gập ghềnh, vấp váp

Tôi muốn đặt tên em: hoa xương rông, có thể là thô ráp
Biết làm sao khi tôi đọc thơ em
Có dòng sông nào lại yên à , êm đềm
Bồi, lở, đục, trong, lúc cuộn trào dòng chảy

Cay khóe mắt không phải là vương khói
Lý do gì không hiểu được ơi em?
Bài thơ em chắc sáng tác trong đêm
Nhòe sương, đất nối trời giao cảm

Được gì, mất gì hỡi giọt sương thấm đẫm
Cứ trong veo không gợn chút dỗi hờn
Có giọt sương nào vỗ về nhà thơ lúc cô đơn
Hòa nước mắt nhuộm bài thơ mặn chát

                                                   31/12/2016

                                                   Thái Giang

Thứ Ba, 27 tháng 12, 2016

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Bất lương vì tiền

BẤT LƯƠNG VÌ TIỀN

Rau xanh phun nhớt thải vào
Lá , thân , hoa trái… loại nào cũng ngon
Thịt bò, gà vịt chết ươn
Ngâm vào hóa chất, quay ròn biết chi

Mời anh, mời chị mua đi
Thịt đây lợn “Mán” không  gì ngon hơn
Ai hay lợn chết mấy hôm
Moi từ bãi rác đầu thôn mang về

Xem đài báo, thấy mà ghê
Bọn vô đạo đức hành nghề bất nhân
Vì tiền táng tận lương tâm
Mặc ai bị bệnh chỉ cần đầy bao

Hại giống lòi, giết đồng bào
Loại này vạch mặt …tông vào nhà giam .
                                                          27/12/2016

                                               Nguyễn Quang Huỳnh

LÊ THẮNG: Tình - mãi thế

TÌNH  – MÃI THẾ

Từ khi yêu em – đời thêm một nửa
Trái tim anh thêm chan chưa  nồng nàn
Tình yêu em như ngọn sóng dâng tràn
Năng thuyền anh hiên ngang ra biển lớn

Em đóa hoa hồng sắc thắm đỏ tươi
Tỏa Hương thơm ngạt ngào đầy quyến rũ
Đã cùng anh đi vào trong giấc ngủ
Trong những vần thơ chan chứa khôn nguôi

Nỗi nhớ em là nỗi nhớ không vơi
Khi trái tim anh ngập tràn thương nhớ
Yêu anh rồi  sao em hoài trăn trở…
Tình đong đầy xúc cảm những vần thơ

Tình yêu em đầy cảm xúc dịu êm
Mong luôn mãi cùng bên em thắm thiết
Có những lúc tưởng chừng như băng tuyết
Nhưng  thể nào ly biệt được em ơi!

Ngày Noen nhớ em quá đi thôi
Chiều hoàng hôn phủ đầy cơn bóng xế
Hướng về em –tình ngọt ngào xiết kể
Chuyện tình mình………………….
………….…….cứ mãi thế………....
……………………….phải không em.

                                       Lê Thắng

Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2016

THÁI GIANG: Tình xuân

Tình xuân

Xuân về biếc lá, xanh cây
Người đi hái lộc ,ong say nhụy vàng
Suối reo khúc nhạc mơ màng
Có người sơn nữ ô choàng bạn trai

Ngựa hồng yên một, chở hai
Đường xuân xuống chợ,dốc dài…sao đâu !
Lưng đèo đôi bóng lồng nhau
Tình xuân
               Thơ rộn
                             Ngàn câu
                                                Chẳng vừa !
                                                22/12/2016

                                                      Thái Giang

Thứ Năm, 22 tháng 12, 2016

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Thương em

Thương em !

Em lo thu vén mọi bề
Cấy, cầy ,mộng mạ đồng quê …việc nhà
lo nâng giấc mẹ, cha già
Việc chăm con dại, tăng gia lợn, gà

Phải lo thiếu nước ruộng xa
Lại lo sắm tết , áo, quà các con
Vén, thu sao được vuông tròn
Hai bên nội, ngoại …vẫn còn việc công

Việc hiếu hỷ, việc cộng đồng
Chị em phụ nữ có chồng đi xa
Nắng, mưa “ cướp mất” làn da
Tôn thêm chữ “đảm”nết na dâu hiền  

Me cho em lúm đồng tiền
Để anh ôm trọn nét duyên suốt đời.
                                                   19/12/2016
                                                Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
DĐ01229482775

Thứ Ba, 20 tháng 12, 2016

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Viết tiếp hành trình

Viết tiếp hành trình

Chiến tranh giờ đã lùi xa  
Nhớ thời khói lửa xông pha chiến trường
Gậy Trường Sơn  cùng lên đường
Là quà tình nghĩa hậu phương quê nhà

Tiến vào nơi chiến trường xa
Thắm tình đồng đội chan hoà anh em
Bụi đường bám áo lấm lem
Chung nhau điếu thuốc hỏi xem quê nhà

Mình đi “bê một” cũng xa
“Bê ba” vào tới phải qua nhiều đèo
Mưa rừng vách đá cheo leo
Vượt sông, băng suối, men theo bìa rừng

Ngủ ngồi ngủ đứng đã từng
Nhiều đêm mắc võng giữa rừng đong đưa…
Ngắm sao qua kẽ lá thưa
Vẫn chùm Bắc Đẩu ngày xưa ở nhà

Long lanh Mắt Vịt Ngân Hà
Bỗng dưng lại nhớ Nam Hà quê ta
Đồng chiêm cái rét cắt da
Mênh mông ruộng nước mẹ cha cấy cày

Gặt mùa lại nắng gió tây
Tháng ba tháng tám vơi đầy lưng cơm
Đâu đây phảng phất mùi thơm
Ồ! lá cơm nếp thèm cơm tháng mười

Cảm ơn rừng nhé rừng ơi!
Núi rừng che chở bao đời chiến binh
Ngày nay đất nước hoà bình
Bao nhiêu đồng đội,  hy sinh không về

Gọi nhau theo kiểu nhà quê
Cho thêm tình cảm bạn bè đồng hương
Mày tao quen  miệng dễ thương
Giờ thì mỗi đứa mỗi phương…đất trời

Có người đã bảy tám mươi
Tóc hoa râm  vẫn cứ  tươi dáng hình
Sinh hoạt hội cựu chiến  binh
                                         Cùng nhau viết tiếp hành trình năm xưa.

 Nguyễn Quang Huỳnh

Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2016

THÁI GIANG: Vẫn là chị tôi

Vẫn là chị tôi

Chị tôi vớt ánh nắng chiều
Vớt tăm cá nhảy, vớt điều nôn nao …
Đêm mơ hái được chùm sao
Đem về đứng đợi cầu ao…tặng chàng

Anh đầu xóm, chị cuối làng
Tình yêu “cá biệt”, họ hàng chẳng ưng
Chị trên sáu chục tuổi mừng !
Anh tròn bảy chục , ngập ngừng sánh duyên

Các con anh và vợ hiền
Tình con , nghĩa vợ đáp đền sao đây ?
Trời cho anh được vận may
Yêu thương thêm cả lần này chị tôi !.

                                                          12/12/2016
                                                         Thái Giang
    

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2016

FANLONG: Cảnh cũ - người dưng

CẢNH CŨ - NGƯỜI DƯNG

Đông đã sắp tàn, bạn có hay?
Sương mù u ám bủa giăng đầy
gió chiều man mác vờn lưng núi
Cánh nhãn chơi vơi lạc giữa bầy
Cảnh cũ thoắt về trong ảo ảnh
Người dưng bỗng nhớ giữa tình say
Kìa! Tia nắng mới qua khe cửa
Tưởng ánh xuân tràn ấm kẽ tay!

Thứ Ba, 13 tháng 12, 2016

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Lưới trời

LƯỚI TRỜI!
Chuột cống khoét ngạch đào tường
Chuột này bớt xén cầu đường của dân
Đường nhựa trải thiếu mấy phân
Cầu cống bớt sắt, bớt  phần bê tông

Loại này rút rỗng của công
Nhà đổ,  cầu gẫy  xuống sông còn gì
Đường nhựa mới trải, tróc  đi
Điện ngầm, đường nước, đào thì tứ tung

Hao tiền, ngoại tệ của chung  
Công trình xuống cấp lung tung thế này
Dân khui ra lũ chuột ngày…
Của công bớt xén tụi này ăn chơi

Biệt thự, xe cộ lên đời
Rượu  ngoại, gái đẹp khắp nơi đưa về
Suốt đêm thác loạn đê mê…
Việc công bỏ bễ tìm nghề ăn chơi

Lưới trời lồng lộng khắp nơi
Bủa vây tứ phía, hết đời chúng bay.                                         
                                                        
                                         
                              Nguyễn Quang Huỳnh
                                     Bình Dương

Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2016

THÁI GIANG: Chị tôi

Chị tôi…!

Vai gầy chị gánh nắng  mưa
Vít cong đòn gánh ngày xưa…tảo tần
Lo cơm áo, quên tuổi xuân
Nuôi đàn em, chưa một lần được yêu

Trời chi chưa sáng đã chiều
Lo toan vợi gánh, bóng xiêu về già
Người ta con cái, người ta…
Phận mình cánh dán biết là về đâu ?

Trăng khuya , gối chiếc, ruột nhàu
Chị đem áo cũ vá khâu kiếp mình
Mũi kim chạm phải hồn trinh
Ngoài sáu mươi vẫn như hình …tuổi yêu !

                                                       12/12/2016
           
                                                         Thái Giang  

Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2016

THÁI GIANG: Trái ngọt mùa đầu

Trái ngọt mùa đầu !

Kính thưa các vị đại diện cho quê hương!                                                                                       Làng Dừa đã làm được một bước đột phá đầu tiên vào lĩnh vực “trồng người”.
Là người con của quê hương xa nơi tổ ấm đã nưả thế kỷ : Tôi vô cùng xúc động  và tự hào khi xã Anh Hùng LLVT và có trường THCS đạt chuẩn  quốc gia .
Đặc biệt lần đầu tiên CLB thơ xứ Dừa đồng tổ chức với hội đồng nhà trường dưới sự chỉ đạo của Đảng Ủy và chính quyền địa phương tổ chức cuộc thi “Ươm Mầm tài năng” trong học đường .
Với sự tổ chức nghiêm túc , chặt chẽ , có bài bản…ban giám khảo  đã lựa trọn được những “ mầm tài năng” đầu tiên để  ươm vào vườn văn hóa của cả nước .
Có thể đây là tiếng  chuông đầu tiên ngân vang , rền xa và…tiếng lành ấy bay cao vượt lũy tre làng để đến với những nơi chưa biết đến Làng Dừa, Anh Sơn, Nghệ An.
Theo nguồn tin đặc biệt được ban giám khảo cho hay :
Thời gian thi 2giờ 30 phút ngày 19 tháng 11 năm 2016 .Tai sân trường địa phương :
Đề tài :ca ngợi tình nghĩa thầy trò, ca ngợi Đảng Bác Hồ, ca ngợi quê hương , đất nước …
Có 15 lớp tham gia .Mỗi lớp chọn ra 5 đến 6 em ,thi theo hiệu lệnh kẻng . Hết giờ ban giám khảo thu bài và chấm bài thi . Kết quả : Có 152 bài tham dự thi . Trong đó 10 bài đạt giải :một giải nhất, một giải nhì , ba giải ba và năm giải khuyến khích . Ngày 20 tháng 11năm 2016 phát giải thưởng.
Nguồn thưởng bằng tiền mặt và giấy  chứng nhận . Tiền mặt do các mạnh thường quân tự nguyện đóng góp . Trong đó có cả những hội viên của CLB thơ Xứ Dừa thành phố Hồ Chí Minh cũng gửi về đóng góp kịp thời .
Xin được có vài suy nghĩ khi đọc 10 bài thơ đạt giải trên 152 thi .
     Về nội dung : các thí sinh đã bộc bạch được nỗi lòng qua từng bài viết : về biết ơn thầy cô , ca ngợi  quê hương đổi mới , ca ngợi công lao trời biển của Đảng, Bác Hồ …Đặc biệt cũng có em đã thốt ra từ đáy lòng về sự ân hận khi chưa làm vui lòn thầy, cô giáo .
    Về cú pháp rất có thể có em lần đầu tiên làm thơ, nhưng tôi biết ,  các học trò nhỏ quê hương  đã yêu thơ từ lúc nào rồi…
   Các thí sinh viết nhiều nhất là thể thơ lục bát ,ngũ ngôn , thơ tự do .Song ở lứa  tuổi cấp 2 , mười một tuổi đến mười năm tuổi, viết được như thế là đáng trân trọng và đáng mừng lăm rồi . Biết đâu rồi đây ( thời gian không xa nữa ) sẽ có em là nhà thơ của quốc gia . Nhà thơ đúng nghĩa !
Về tình cảm
Trong bài thơ 5 chữ “Cô ơi” của Nguyễn Đình Duy Lớp 6A
“Nay chúng en lớn /Ngày rời trường gần đến /Bao giờ gặp lại cô”
Bài “ Lời hứa “ của em Bùi Thị Sương lớp 7B thể thơ  tự do “Em là hạt giống nẩy mầm từ mùa xuân ấy/ Xin hứa với cô rằng/ Sẽ xứng đáng là một trò ngoan /”
Bài “Tri ân thầy cô quê hương” của em Trần Thị Xuân Quỳnh học sinh lớp 7C làm theo thể thể thơ lục bát  “ Tường Sơn, Quan lạng, Xứ Dừa/ Đẹp giầu quê mẹ sử xưa lưu truyền.
  Hay bài thơ Người lái đò của em Bùi Công Quân lớp 9A theo thể thơ lục bát có đoạn viết “ Qua sông gửi lại nụ cười /Tinh yêu xin tặng tới người Thầy  thương”
   Hay bài “Tường Sơn” của em Nguyễn Thị  Thảo Vân lớp 7C làm theo thể thơ lục bát  viết :”Nông thôn cho đến thị thành /Nhiều nơi biết đến địa danh làng Dừa”.
   Bài “Tường Sơn” của em Đinh Thị Diệu Thúy  học sinh lớp 6A có đoạn viết : “ Số nhà cấp bốn ngày xưa /Kê cao nới rộng đang đà đua nhau / Vườn đồi gỗ giấy vươn cao /cùng cây ăn quả  chen nhau kín rừng”
Ơn nghĩa thầy cô”của em Nguyễn Anh Thư lốp6B thể thơ lục bát  có đoạn viết : “Tình thầy nhân ái bao la /Yêu trò dậy dỗ như cha me hiền”.
 “ Tri ân” của em Trân Thị Dung lớp9B  theo thể thơ lục bát  có đoạn viết; “Muốn cho dân tộc tự do /Vững bền mãi mãi phải lo trông người”
Bài học đầu tiên của em  BHT lớp 9D có đoạn viết:“ Thầy mằng em đâu phải thầy giận / Thầy dậy em khôn lớn thành người”
Hay  bài “Tường Sơn quê tôi” không rõ tác giả  thể thơ lụcbát  “ Tường Sơn nhắc tới nhớ ghê/ Ai đi xa cũng mong về chốn xưa”
Kính thưa các quý vị ! cuộc thi “Ươm mầm tài năng” đã khép lại vị trí Quán quân” đã có chủ . Nhưng đây mới chỉ là bước đầu , chúng ta mạnh dạn đánh giá thực lực của cuộc thi .
Phải nói thật công tâm là có nhiều em có những suy nghĩ rất nhân văn theo cách nhìn chủ quan của tuổi mới lớn . Đặc biệt có nhựng ý, những tứ giầu tượng hình , tượng thanh gợi cảm.
   Tất nhiên với trách nhiệm trước tương lai của quê hương, đất nước  . Chúng ta mong muốn sẽ duy trì được cách tổ chức “Ươm mầm tài năng “diện rộng hơn, tạo khí thế cho “một cộng đồng quê hương văn hóa”
Người con xa xứ :xin được cùng vui với CLB thơ Xứ Dừa trong những ngày sắp bước vào xuân mới , xuân Đinh Dậu 2017 tôi trân trọng gửi tới 10 em thí sinh đoạt giải “Ươm mầm tài năng”mùa đầu tiên trên quê hương anh hùng :lời mong muốn các em hãy là chính mình như mầm xuân ươm biếc vào vườn xuân văn thơ Làng Dừa và của cả nước !
                                                                           Thành Phố Hồ Chí Minh ngày 21/11/2016

                                                                                                                          Thái Giang
                                                            

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Qùa xuân trời tặng

Quà xuân …trời  tặng !

Xin mời du khách gần xa
Tới đây ngắm cảnh quê ta tuyệt vời
Cao nguyên đá, ở muôn nơi
Khoác lên  áo mới ngợi, ngời sắc tươi

Tam giác mạch nở khắp nơi
Sân, vườn, ngoài ruộng ,núi đồi đầy hoa
Dệt lên tấm thảm kiêu sa
Tặng cao nguyên đá, làm quà đón xuân
                                                      10/12/2016

                                            Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương

Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2016

THÁI GIANG:Một tiếng lòng thốt ra thành lời

Một tiếng lòng thốt ra thành lời
“Cõng gùi con chữ lên nương” là bài thơ lục bát của tác giả Quang Huỳnh. Đọc bài thơ, tôi cứ ngỡ là “một tiếng lòng thốt ra thành lời”
 Theo tôi biết : Quang Huỳnh quê ở miền đồng chiêm trũng Hà Nam. Nhưng, khi đọc bài thơ “Cõng gùi con chữ lên nương” thì cứ ngỡ ông là người vùng rừng sâu, núi thẳm. Hay chí ít cũng là một người đã từng sống ở vùng “trâu đeo mõ, chó leo thang”.
          Quả không sai với nhận định của tôi. Bởi lẽ Quang Huỳnh là cán bộ ngành Thủy Lợi. Ông đã từng đi: “xây dựng hồ Kẻ Gỗ” cùng nhạc sỹ Nguyễn Văn Tý, đến hồ Dầu Tiếng Tây Ninh, đến với Trị An “âm vang mùa xuân”…
Những tên núi, tên sông …và đặc biệt những nơi rừng  thiêng, nước độc, đèo cao hun hút của đất nước mình…đã có công sức, trí tuệ của những cán bộ, công nhân ngành Thủy Lợi đến làm đẹp, làm giàu.
Bài thơ “cõng gùi con chữ lên nương” là kết tinh đúc rút những chuyến công tác của những gái, trai ngành Thủy Lợi đã in dấu bước chân lên mọi miền Tổ Quốc.
Tác giả đã mắt thấy, tai nghe những thầy giáo, cô giáo trẻ hăng hái lên những xứ sở heo hút nhất “Cõng gùi con chữ lên nương” tới nơi đèo heo, hút gió, muỗi rừng, vách núi hiểm trở, gian nguy để gieo con chữ của Đảng, Bác Hồ cho con em vùng dân tộc ít người. Là sự kết mở tấm lòng rất đỗi nhân văn. Là sự khâm phục tinh thần “Tất cả vì học sinh thân yêu”: “Thương thầy cõng chữ lên nương
                                      Vượt qua đèo dốc bản mường mù xa
                                      Thầy lần tìm đến từng nhà
                                      Hành trang sách, bút làm quà tặng em”
Ai đã từng leo núi vượt đèo tới những bản mường quanh năm chỉ bạn với mù sương, cheo leo vách núi ….tiếng suối hòa lẫn tiếng chim kêu, vượn hú: mới cảm thấy hết nỗi cực nhọc của các thầy, các cô giáo trẻ cõng gùi con chữ lên nương. Rồi còn phải lần tìm đến từng nhà” leo chín bậc cầu thang đi vận động học trò tới lớp:
                     Nhà sàn bản đã lên đèn
                     Đường rừng mưa tối nhá nhem, dầm dề
                     Mùa đông giá lạnh tái tê
                     Rét nào cản được yêu nghề giáo viên.
Mặc cho “đường rừng mưa tối nhá nhem, dầm dề” và  “gió lạnh tái tê”. Nhưng “ gió nào cản được yêu nghề giáo viên”. Đúng như vậy! Cái rét giá căm căm mùa đông ở vùng núi cao của Tổ Quốc, đâu dễ ngăn cản được bước chân hăm hở của tuổi trẻ thầy cô giáo. Họ thật  xứng đáng là những hạt giống đỏ, những cánh chim  không  biết mỏi của nhân dân, đúng cả nghĩa đen và nghĩa bóng !
Họ dám hy sinh những nhu cầu cần thiết cho cuộc sống như ánh sáng đèn điện, quạt, ti vi, tủ lạnh để lên với miền heo hút quanh năm chỉ có ngọn đèn dầu hỏa, lúc có, lúc không. Họ mang bầu nhiệt huyết từ trái tim tuổi trẻ đi khám phá vùng đất mới bất chấp hiểm nghèo. Đúng là cái tuổi đôi mươi khi hướng đời đã thấy thì xa xôi gấp mấy cũng lên đường ! Họ đã xác định được hoài bão sống :
                      Cái tình hơn cả bạc tiền
                      Vì đàn em nhỏ ngoan hiền ngây thơ
                      Dạy em nét chữ y, tờ
                      Đọc bài, biết viết, làm thơ tặng đời
Viễn cảnh của ngày mai dần dần hiện thực trong từng suy tư của những “kỹ sư tâm hồn : Cõng gùi con chữ” “đến những nơi đàn em nhỏ đang đói, khát chữ”:
                     Mai ngày tung cánh muôn nơi
                     Bay đi khắp bốn phương trời đó đây
                     Trò ngoan mãi nhớ công thầy :
                     Cõng gùi con chữ từng ngày lên nương .
Bài thơ “Cõng gùi con chữ lên nương” nhìn chung toàn bài về mặt câu chữ : mộc mạc mà đằm thắm. Có thể nói bài thơ đúng là “tiếng lòng” của tác giả : viết đúng như suy nghĩ, thể hiện đúng gam màu cung bậc cảm xúc của một cán bộ Thủy Lợi đã từng  “Người đi xây hồ Kẻ Gỗ” cùng nhạc sỹ Nguyễn Văn Tý …một thời…
Bài thơ khép lại rồi mà hồn cốt nó vẫn ẩn hiện như một điều gì đó vừa lạ,vừa quen : khi các “kỹ sư tâm hồn” “cõng gùi con chữ lên nương”…đến với đàn em nhỏ có đôi mắt ngơ ngác tròn xoe, những mớ tóc rối bù vàng hoe (không quen đội nón) thơm thơm mùi nắng, những đôi chân trần như đàn chim non của núi rừng quanh năm nứt nẻ, đọ gan với đất đá rẻo cao heo hút.
                                                                         Yên Na, Tương Dương , Nghệ An
                                                                    Đêm mùa đông đầu tiên Bính thân 2016
                                                                                           Thái Giang.