Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2020

THÁI GIANG: Ký ức làng.

KÝ ỨC LÀNG

Tôi sẽ về tìm lại nơi quê
Những ký ức một thời ở đó 
Dây khoai bò ngang vồng,luống cày úp để thở
Gót chân mẹ tôi nứt nẻ đến cuối đời
Tháng bảy ,tháng ba giáp hạt ...tại trời
Đôi bàn tay cha chưa một lần ngưng nghỉ
Vai cha sạn chai vác cày bừa ra đồng vừa sản xuất ,vừa chống Mỹ 
Con trâu biết thương người: no,đói bước đều chân
Dòng suối mùa nào cũng trong veo như hạt mồ hôi tảo tần
Chắt nước mát trong rễ cây ,hẻm núi
Tưới cho ruộng...mùa nối mùa ,đắp đổi
Tôi và em lớn dần theo mùa vụ nơi quê 
Tiếng chuông xứ Đạo sớm,tối đếm bước đi về
Mõ trâu râm ran cài âm thanh lối xóm
Mùa cấy gieo ,lại mùa hái gặt
Ngô ,lúa sân kho hợp tác rộn cùng người
Chiến tranh hai miền ,giặc đất ,giặc trời
Lứa thanh niên chúng tôi :quyết tâm thư bằng máu
Bạn bè tôi đi , có đứa không bao giờ trở lại
Mẹ già trước khi nhắm mắt vẫn quờ gọi tên con
Có vật dụng nào đong đếm được ký ức làng
Nhiều như những củ sắn ,củ khoai ,hạt lúa 
Giàu như cảm xúc người đi xa bồi hồi nỗi nhớ
Vui ,buồn...sâu ,nặng lắm...người ơi !
 
                      Thái Giang

Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2020

LÊ QUÔC THỌ: Tường sơn quê mẹ.

TƯỜNG SƠN QUÊ MẸ
 
Trải bao thế hệ dựng cơ đồ
Phong cảnh Tường sơn được điểm tô:
Rặng núi bên sông soi bóng nước
Sân trường giữa xã rực màu cờ
Ruộng đồng bát ngát say hương lúa
Làng phố rộn ràng đẹp ý thơ
Danh hiệu " Anh hùng" lưu sử sách
Tường sơn hiện thực phải đâu mơ!
                          *

 
Tường Sơn cảnh đẹp: núi liền sông
Mỏi cánh cò bay, bát ngát đồng
Đất tốt người đông vui sản xuất
Sông dài đường thoáng tiện giao thông
Cổng chào làng bạn tươi màu đỏ
Hoa phượng trường em rực sắc hồng
Ý Đảng lòng Dân luôn nhất trí
Xã " Nông thôn mới" thỏa lòng mong.

Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2020

THÁI GIANG: Hồn cát.

 HỒN CÁT
 
Em đắp những bức tranh bằng cát
Gửi cả tâm tình vào đất nước,con người
Những bức tranh của em gần gũi và xa xôi
Muôn nét đẹp nhân lên như huyền thoại 
Tôi chỉ mới biết cát trắng,vàng biển sông,cồn,bãi
Có ngờ đâu cát cũng đủ màu rực rỡ trời cho
Suốt bờ biển dài hình chữ S quanh co
Đất nước Việt Nam,cát thật nhiều màu sắc
Quên sao được những bức tranh có nụ cười,ánh mắt
Vô tình như gặp lại người xưa
Dẫu đã qua bom đạn, nắng mưa 
Vẫn hồn hậu chưa bao giờ đổi khác
Xanh biển,xanh trời ...lặn trong ánh mắt
Vàng nắng ,vàng tơ ...vàng đồng lúa trúng mùa
Tắm vàng câu thơ lục bát pháp thư
Đỏ hoa gạo ,ngời tháng ba...hồn cát!
Lại màu tím,tà áo dài tha thướt 
Có kịp về trẩy hội xứ mộng mơ
Cầu Tràng Tiền duyên dáng thi ca
Con đò nhỏ Sông Hương lững lờ câu hò Huế
Bức tranh cát tuyệt vời về Mẹ
Mẹ cho con những giọt sữa đầu đời
Rất thẳm sâu một ý tưởng xa xôi
Ngắm tranh cát mà lòng tôi rưng rưng ...muốn khóc
Cảm ơn em đã thổi hồn vào cát
Cuộc đời này càng ý nghĩa hơn lên
Em là sứ giả của niềm tin
Điều không thể đã trở thành có thể...!
 
Thái Giang

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2020

HƯƠNG TRẦN HOA XƯƠNG RỒNG: Trăng rơi

TRĂNG RƠI

Trăng rơi tận đáy ao đình
Sao anh không vớt áng tình đem phơi
Hay là lỡ ướt thì thôi
Thế gian cỏ dại mây trời thiếu chi

Gặp rồi cũng để chia ly
Yêu rồi đau đớn tội gì đa mang
Ấm êm rồi cũng bẽ bàng
Buông tay rồi cũng nhẹ nhàng thế thôi

Rào chi kín giậu mồng tơi
Ngăn chi mảnh vỡ sao trời đong đưa
Đếm chi cơn khát ngày mưa
Đong chi hạt nắng khi vừa lập đông

Em về buộc lại tơ lòng
Kẻo mang tiếng để bướm ong dập dờn
Em về khép cửa tâm hồn
Không mơ mộng nữa, không buồn không vui
Em về đong đếm đầy vơi
Cất vào trong những nụ cười ngủ quên...

                  
                          HT-HXR

THÁI GIANG: Chị tôi

CHỊ TÔI
 
Vai gầy chị gánh nắng mưa
Oằn cong đòn gánh,ngày xưa tảo tần
Lo cơm áo ,quên tuổi xuân
Nuôi đàn em ,chưa một lần được yêu
Trời chi mới sáng đã chiều
Lo toan vợi gánh , bóng xiêu về già
Người ta con cái ,người ta...!
Phận mình cánh dán ,biết là về đâu
Trăng khuya,gối chiếc ,ruột nhàu
Chị đem áo cũ vá khâu kiếp mình
Mũi kim chạm phải hồn trinh
Ngoài bảy mươi,vẫn như hình ...tuổi yêu...!


                    Thái Giang

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2020

HƯƠNG TRẦN HOA XƯƠNG RỒNG

CHO CÔNG CHÚA NGỦ TRONG RỪNG MỘNG MÃI GIẤC MƠ HOANG


Em muốn được một lần làm công chúa
Ngủ quên giữa khu rừng nơi chỉ có anh qua
Giấc hoang đường làm ướt hạt châu sa
Tan chảy giữa bờ môi những nhạt nhòa xưa cũ
Làn mi khép giấc thần tiên say ngủ
Mặc thời gian cuốn trôi theo những vần vũ mây trời
Ước mong sao cả thế giới bên em chỉ còn lại bình yên khi có anh và những nụ cười
Cho những vết thương thật sâu còn chưa kịp khô giữa cuộc đời khép lại
Cho những nỗi đau chỉ thuộc về hôm qua hay chưa từng tồn tại
Cho công chúa ngủ trong rừng mộng mãi giấc mơ hoang!  


                          13.5.2020
                          HT-HXR

Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2020

NGUYỄN THỊ THANH HẢI: Đêm hè tản mãn

ĐÊM HÈ TẢN MẠN 

    Cổng hè vừa mới hé thôi 
Mà sao nắng đã  sục sôi đón hè 
    Không gian nắng đến não nề 
Cỏ hoa cũng sợ, đường quê cũng buồn. 

    Giá như trời để lệ tuôn 
Cho mây tìm gió ,không buồn mà  mưa 
    Tan đi nắng nóng ban trưa 
Phố quê chẳng phải lưa thưa bóng người. 

     Trời khuya vắng ánh sao rơi 
Để người thi sĩ sầu vơi nỗi niềm 
     Thở than lục bát trong đêm 
Thi âm trao gửi, người thêm vui lòng. 

                      8/5/2020 NTH

THÁI GIANG: Gặp lại.


GẶP LẠI

Mấy ngàn dặm ,tôi trở về quê cũ
Chim rộn cành,hương hoa ngát vườn xưa
Sáng mùa xuân ,trời lất phất mưa
Tìm gặp em trong phiên chợ sớm
Chợ mới khánh thành ,bán ,mua ...chộn rộn
Ngẩn ngơ có người chẳng bán chẳng mua
Đội mưa quê để có phút bất ngờ
Em bán tơ tằm ,mua về cuộc gặp
Câu thơ nói hộ mình cái điều rất thật
Nghĩa cũ, tình xưa đeo đẳng mãi không thôi
Ngày trở về trầu xanh với cau vôi
Thắm ngày cũ,thầm duyên môi ...gặp lại!

                             Thái Giang

Thứ Ba, 5 tháng 5, 2020

LÊ QUÔC THỌ: Ngại ngần - TRẦN XUÂN SÍNH: Tần ngần

NGẠI NGẦN
Ngày ngày nắng đổ xuống đầy sân
Muốn đến thăm nhau quá ngại ngần
Đường bụi mịt mù cay khóe mắt
Nẻo xa thăm thẳm mỏi đôi chân
Đầu hè phượng đỏ lưa thưa nở
Cuối bãi ve sầu rả rích ngân
Giục giã lòng ai thêm chộn rộn
Làm sao nỗi nhớ được vơi dần.
         Thọ Lê Quốc, (xướng)

TẦN NGẦN
Gió bão Thu về lá ngập sân
Muốn sang chơi bạn cứ tần ngần
Còn đang thấp thỏm lo tràn nước
Vẫn lại chần chừ sợ trượt chân
Lũ ếch chan hòa vui vẻ gọi
Chuông chùa thỉnh gõ rộn ràng ngân
Lần khân bởi trận mưa ròng rã
Gắng đợi ngày mai vợi bớt dần./.
           Trần Xuân Sính( họa)



Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2020

THÁI GIANG: Con về quê Bác làng Sen

CON VỀ QUÊ BÁC LÀNG SEN

Con về thăm lại Làng Sen
Tháng năm,đêm đã lên đèn trăng sao 
Vẫn tre xanh tư thuở nào
Xanh trong ký ức ,xanh vào ước mơ
Ngỡ rằng chưa găp bao giờ
Làng Sen như mộng bên bờ sông Lam
Nhà tranh xưa dưới ánh rằm 
Nơi sinh cho nước Việt Nam..Bác Hồ
Nhớ Người,trước cảnh vong nô 
Chí trai cồn những sóng xô căm thù
Bác ra đi buổi mây mù...
Tìm đường cứu nước-(ngục tù gian nan) 
...Bác về như nắng mùa xuân
Đẹp ngời non nước ,toàn dân một lòng
Giặc tan ,lại đất Tiên Rồng
Giang Sơn một cõi ,mênh mông bến bờ
Miền Nam mỏi mắt mong chờ...
Cháu con sum họp bây giờ vắng Cha 
Còn đây câu ví quê nhà
"Gừng cay muối mặn "...như là mới nay
"Bao giờ Hồng Lĩnh hết cây
Lam giang hết nước ,đó đây hết tình"
Còn đây võng nhỏ xinh xinh
Chở lời ru mẹ ấm tình bay xa
Làng Sen vẫn nước non nhà
Tấm lòng con cháu hương hoa dâng Người
Tre làng xanh mãi cho đời
Như tình nghĩa Bác biếc ngời trong con...

                     Thái Giang


.