Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ TRẦN NGỌC QUANG. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ TRẦN NGỌC QUANG. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2019

TRẦN NGỌC QUANG: Chùm thơ ba bài


MỪNG CÂU LẠC BỘ

Chúc mừng Câu lạc bộ Hoa Sơn
Người bạn làm thơ của núi non
Lam thủy quanh co đưa nước cuộn
Trường Sơn sừng sững đón mây vờn
Đền xưa Cửa Lũy nhiều công đức
Chùa mới Anh Sơn lắm phúc ân
Đổi mới quê hương đời sáng đẹp
Tình Dân nghĩa Đảng một lòng son

VẪN HẰNG MONG
( họa bài “ Hoa bốn mùa” của tác giả Bùi Xuân Bảy)
Hoa sơn xanh ngát cả mùa đông
Thi hữu bên nhau một tấm lòng
Khúc hát giao lưu dòng suối chảy
Vần thơ xướng họa bóng trăng lồng
Tình sâu chung thủy tươi màu tím
Nghĩa nặng keo sơn thắm sắc hồng
Hứa hẹn một ngày vui hội ngộ
Xứ Dừa năm tháng vẫn hằng mong.

          THẮM MUÔN XUÂN
Đất trời năm mới cảnh thanh tân
Tổ quốc quê hương đẹp bội phần
Xã hội văn minh ngời ý Đảng
Non sông thịnh vượng thỏa lòng dân
Tự do Độc lập vang chân lý
Dân chủ công bằng sáng nghĩa nhân
Học tập làm theo gương của Bác
Nước nhà giàu mạnh thắm muôn xuân.

                            Trần Ngọc Quang
           Câu Lạc Bộ Thơ Xứ Dừa ( xã Tường Sơn)


Thứ Năm, 10 tháng 5, 2018

TRẦN NGỌC QUANG: Tình em.

TÌNH EM

Thắt giữa tim tôi một sợi tình
Mãi lòng quặn thắt mãi đinh ninh
Nhớ em tôi cứ hằng suy tưởng
Năm tháng nào phai được bóng hình

Mây không trôi mà nước cứ trôi
Tình em lắng đọng ở trong tôi
Nghẹn ngào trăn trở từng năm tháng
Thương về nhớ đến mãi không thôi

Tôi dõi theo dòng nước chảy xuôi
Tôi nối nẻo đường đến xa xôi
Nơi ấy em nằm vùng đất lạ
Khắc khoải lòng tôi nỗi ngậm ngùi...

                    Trần Ngọc Quang

Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2017

TRẦN NGỌC QUANG: Khúc sông quê

KHÚC SÔNG QUÊ

Khúc sông chảy giữa lòng tôi
Dòng thương xoáy nâng hồn bạn
Tình nghĩa quê hương như nước xanh không bao giờ cạn
Suốt mọi cuộc đời gạn đục khơi trong

Đôi bờ dạt dào sóng nước mênh mông
Dâng nguồn phù sa cho đời thêm màu mỡ
Cho cánh đồng quê lúa vàng chín rộ
Cho bãi ngô, dâu xanh thắm đất màu.

Có những gì sâu lắng giữa tâm tư
Mà kỷ niệm đã đi vào lịch sử
Sông nghiêng trôi chảy về thương nhớ
Bè bạn anh em ai mất ai còn?
Bao chiến công bao ác liệt đạn bom
Cứ ẩn hiện giữa điệp trùng ngọn sóng
Sông ôm quê hương qua bao bão bùng mưa nắng
Sử tích anh hùng hào khí thiêng liêng
Tuổi thơ cuộc đời tôi hòa quyện với dòng sông.

                                Trần Ngọc Quang.

Thứ Năm, 9 tháng 3, 2017

TRẦN NGỌC QUANG: Qua đèo tự sự ( kính mời quý thi hữu họa góp vui)

QUA ĐÈO TỰ SỰ
( Song thanh điệp vận )

Bước ngược lên trên chính đỉnh đèo
Hòn non dựng đứng cảnh cheo leo
Tràn lan thác bạc lô xô sóng
Loáng thoáng lèn đen lấm tấm meo
Tản mạn vương thương còn quyến luyến
Bồi hồi nợ nhớ cứ đeo theo
Hay thay tự sự trao bao bận
Hối lỗi âm thầm ấy mấy keo
  
Trần Ngọc Quang

Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2016

TRẦN NGỌC QUANG: Bàng hoàng say

BÀNG HOÀNG SAY

Ngọn núi mang hình Tháp Bút
Đón mây vô tư gặp gió vô tình
Một khoảng đất trời thanh cao trầm tĩnh
Anh biết nói gì bên em?

Ngọn bút lòng thắm mực Ao Sen
Ghi vào trời xanh những điều chân thật
Em xao xuyến giữa muôn làn gió mát
Trái tim bồi hồi cùng nhịp thơ anh

Má em hồng mùa xuân lại xanh
Có ánh nắng vàng nhẹ nhàng thảng thốt
Chén rượu xuân anh bồi hồi khó nuốt
Làn sóng nào long lanh mắt em?

Mùa thu thơ ngây mùa xuân dịu êm
Cơn mưa bay thấm mềm cây cỏ
Hương em thơm mãi thoảng vào hương gió
Anh bàng hoàng xao xuyến ngỡ ngàng say.

Trần Ngọc Quang

TRẦN NGỌC QUANG: Những điều chưa nói


NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI

Có những điều anh chưa nói hết
Những tháng năm ta biền biệt xa nhau
Mồ hôi thấm mặn mà lòng đất
Với chồng con em khó nhọc dường bao

Anh gửi trọn niềm tin vào nhớ vào thương
Nơi chốn chiến trường những ngàn lần khốc liệt
Chưa chắc bằng em nỗi mong chồng tha thiết
Đêm cô liêu ôm giấc con thơ

Mái nhà tranh chăm chút đến từng giờ
Tấm phên mỏng chập chờn mưa đơn gió chiếc
Đồng bãi ruộng vườn mải mòn tất bật
Sương gió nắng mưa quần quật bóng trăng gầy

Anh trở về giữa muối mặn gừng cay
Không quên tháng ngày em tảo tần khó khăn cực nhọc
Có trái tim này luôn nồng nàn tha thiết
Thắm tình em ấm áp mãi mùa xuân.

                   Trần Ngọc Quang

Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

TRẦN NGỌC QUANG: Đôi ngã chờ mong - Hương đồng.

ĐÔI NGÃ CHỜ MONG

Tôi nắm tay em từ lạ đến thân quen
Sóng vỗ dòng thơ đưa con thuyền cập bến
Mùa đông lạnh mà lòng tôi rực ấm
Máu dập dồn cứ chảy ngược về tim
  
Thời gian chùng một khoảng vắng trời êm
Không gian hữu tình rung rinh nhịp thở
Một chút mơ hồ bên bờ kỳ ngộ
Hàng mi ai cứ chớp mãi ánh xuân hồng
Ngã ba đường thành đôi ngã chờ mong./.


HƯƠNG ĐỒNG

Cánh đồng quê sa bồi nồng thắm
Cơn lũ qua rác rưởi sạch rồi
Đất lại mở những đường cày sâu nặng
Chia sẻ đắng cay - mơ ước ngọt bùi

Mắt em nhòa sương nắng mồ hôi
Tay anh  cuộn chai sần cuộc sống
Dáng cha đi lưng trần bóng lộng
Lời mẹ ru trân trọng bát cơm đầy

Mùa xuân về rạo rực cỏ cây
Nắng lấp lánh con đường mới đắp
Dòng mương nước chan hòa ấm áp
Hương thơm ruộng đồng bát ngát bay cao..

Trần Ngọc Quang

Thứ Ba, 18 tháng 10, 2016

TRẦN NGỌC QUANG: Gặp em


GẶP EM
( KHOÁN THỦ THI)

GẶP cô thi sỹ giữa tao đàn
EM đến tình thơ thật chứa chan
NHỮNG muốn đường đời luôn hạnh phúc
HẰNG mong cuộc sống mãi bình an
SAY sưa thơ phú tình sông biển
MẾN mộ văn chương nghĩa núi ngàn
NHỚ bóng lối về đưa dáng bước
THƯƠNG đời trăn trở với thời gian./.

Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2016

TRẦN NGỌC QUANG: Đón làng văn hóa.

ĐÓN LÀNG VĂN HÓA

Em mừng mắt sáng tươi vui
Hãy cười cho xứng nụ cười hôm nay
Rượu cần cả xóm ngất ngây
Đón làng văn hóa em say tiếng cười
Niềm vui rung chuyển đất trời
Múa reo nhạc hát bồi hồi bay cao
Xóm thôn đỏ rực cờ sao
Vàng son khẩu hiệu thắm vào cỏ cây
Lòng dân ý Đảng dựng xây
Con đường cách mạng đêm ngày vinh quang
Quê hương rực sáng bảng vàng
Đẹp trang truyền thống huy hoàng mùa xuân

TRẦN NGỌC QUANG: Núi Bút - Quê hương Dừa Lãng

NÚI BÚT
( Thuận - nghịch độc)

Cao xanh Tháp Bút núi vờn mây
gió thoảng hương hoa ngát cỏ cây
Ao ước thỏa đời vui cảnh ấy
Mộng mơ đầy thuở đẹp duyên này
Sao trời ánh nước hồ xao xuyến
Đá núi in rêu suối ngất ngây
Dào dạt thắm tình ân nghĩa nặng
Vào ra khách luyến cảnh nơi đây.

QUÊ HƯƠNG DỪA LÃNG
( Thuận - nghịch độc)

Dừa Lãng xứ quê đất nhớ thương
Nợ duyên lưu luyến khách xa phương
Đưa đò bến rộn tình chan chứa
Cuộn nước sông hòa cảnh vấn vương
Mưa gió tạnh yên trời hửng nắng
Bão giông tan lặng núi in sương
Ưa người mến khách quê Dừa Lãng
Xưa tiếng nổi danh rạng ngát hương.

Thứ Hai, 3 tháng 10, 2016

TRẦN NGỌC QUANG: Đời đẹp sống vui


ĐỜI ĐẸP SỐNG VUI
( thuận - nghịch độc)

Đời đẹp sống vui mãi hát ca
Cỏ cây tươi mát thắm ngàn hoa
Vơi đầy nghĩa nặng lòng thơm thảo
Nhạt măn tình thương dạ thiết tha
Lơi lả én qua người đến hội
Lửng lơ diều lượn sáo ngân xa
Trời mây sáng ngát xanh rừng núi
Người mến cảnh vui đẹp cửa nhà.

TRẦN NGỌC QUANG: Nhớ thời qua

NHỚ THỜI QUA
( Thuận - nghịch độc, họa bài " Nhớ mùa qua" của tg Nguyễn Gia Khanh)

Đâu nơi có hẹn nguyệt chờ hoa
Mộng ảo cơn say mắt lệ nhòa
Dầu đượm thắm đêm đèn sáng rực*
Nhạc vui tươi hội trống vang xa
Ngâu lưu luyến lá tung mưa đổ
Liễu xuyến xao cây cuốn gió òa
Đầu trắng bạc pha sương với nắng
Thâu đêm mãi nhớ những thời qua
*
Qua thời những nhớ mãi đêm thâu
Nắng với sương pha bạc trắng đầu
Oà gió cuốn cây xao xuyến liễu
Đổ mưa tung lá luyến lưu ngâu
Xa vang trống hội tươi vui nhạc
Rực sáng đèn đêm thắm đượm dầu
Nhòa lệ mắt say cơn ảo mộng
Hoa chờ nguyệt hẹn có nơi đâu!

                    Trần Ngọc Quang.

                *  " Dầu đượm thắm đêm đèn sáng rực - Nhạc vui tươi hội trống vang xa" : Đèn đuốc ở các đêm lễ hội.

Thứ Ba, 20 tháng 9, 2016

TRẦN NGỌC QUANG: Thỏa điều mơ - Xuân nhớ thương


THỎA ĐIỀU MƠ

Với em đâu phải bóng trăng vờ
Một nửa cho đời một nửa thơ
Gắn bó keo sơn niềm tiếc nuối
Sắt son chung thủy nỗi thương chờ
Gian nan gối chiếc bao thao thức
Vất vả cô đơn mấy thẫn thờ
Góa bụa nuôi con thành đạt tốt
Mừng em sáu chục thỏa điều mơ.

XUÂN NHỚ THƯƠNG
( thuận nghich độc)

Sang xuân cảnh đẹp rộn tình thơ
Thắm sắc hoa thơm ngát mộng mơ
Vang vọng tiếng ca lời khách đợi
Dặt dìu thanh nhạc khúc ai chờ
Mang mang nỗi nhớ lòng chan chứa
Luyến luyến niềm thương dạ thẫn thờ
Khang thọ mãi đời vui chúc bạn
Vàng tươi nắng trải nhịp khoan hò.