Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016

NGUYỄN GIA KHANH: Khát khao

NGK sang đọc những vần thơ đằm thắm tình thi hữu, nhân thân của bác Kim và cháu Phú rất lấy làm cảm kích, đặc biệt lần đầu được đọc thơ cháu Phú, thật là hay và tinh tế, đúng là “Hổ phụ sinh hổ tử”.  Chúc mừng cháu nhé!
 GK xin gửi bài thơ tặng bác Kim để góp vào trang thơ, nhờ huynh đăng nhé!

KHÁT KHAO
(Kính tặng thi huynh Hà Ngọc Kim)

Chẳng lẽ duyên mình đã cạn sao ?
Tình đây với đó mãi dâng trào
Vần thơ hội ngộ còn mong mỏi
Chén rượu tương phùng vẫn ước ao
Kẻ ngắm trời Nhân bao khắc khoải
Người trông đất Lĩnh bấy cồn cào
Trời xanh khéo cợt tuồng ngăn cách
Để dạ ai chừ nặng khát khao !

Nguyễn Gia Khanh

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Triệu cây rừng biếc


Triệu cây rừng biếc !

Thăm quê muối mặn, gừng cay
Về đây gặp cảnh mấy ngày bão giông
Nước lên ngập trắng ruộng đồng
Lúa chìm biển nước, mất không còn gì

Bao công sức, trời cướp đi
Cộng thêm xả lũ hồ khi nước đầy
Dân tình oằn gánh đắng cay …
Hỏi trời có biết nỗi này hay không ?

Đèo cao cha bế, mẹ bồng
Đói cơm khát sữa ròng ròng lệ sa
Vừa thảm họa formosa
Lại bồi lũ lụt trắng nhòa còn đâu

Rồng, Tiên chung bọc bí bầu
Sẻ chia hoạn nạn giúp nhau phục hồi
Thương miền Trung lắm trời ơi !
Đồng bào cả nước triệu người chung lo

Triệu bàn tay dựng cơ đồ
Triệu cây rừng biếc bão xô được nào ? (!)

                                                    31/10/2016

                                  
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
DĐ 01229482775

Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Hương cốm Bối cầu

Hương cốm Bối Cầu!

Dẻo thơm như cốm làng Vòng
Làm ra từ lúa trên đồng  làng ta
Mồ hôi mẹ, mồ hôi cha !
Thấm vào ruộng rẫy làm ra cốm này

Tay mẹ cấy, công cha cày
Ươm cây mạ xuống trông ngày, mong đêm
Cầu trời mưa, nắng thuận êm
Nếp quê  trĩu hạt làm nên cốm này

Gió đưa hương cốm  ngất ngây
Chắt từ hương lúa mà say lòng người
Quà quê “ rong ruổi” muôn nơi …
Thảo  thơm hương cốm quê tôi Bối Cầu*.
   
                                               28/10/2016

                                       Nguyễn Quang Huỳnh
11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
DĐ01229482775
·         Tên xã nhà





Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2016

HÀ NGỌC KIM: Nhớ một chiều thu - Cảm " Lạc sinh" - Câu đối

Chiều 27/10/2016,Quốc  Phú, Quốc Thọ, Trọng Qúy, Thái Sông Lam, Anh Đào
Từ quê hương CLB THƠ XỨ DỪA, đã về hội ngộ thơ tại nhà anh Ngọc Kim
( Nhân Sơn, Đô Lương), Quốc Thọ đã tặng tập thơ LẠC SINH ( nxb Văn học )cho các thi hữu nói trên. Anh Ngọc
Kim đã tức cảnh sinh thơ và câu đối như sau:


NHỚ MỘT CHIỀU THU

Nắng vàng nhuộm thắm đường thôn
Tin vui các bạn Anh Sơn chơi nhà
Đồng hành tứ trụ thi hoa
Xe bon Phú hãm tay ga nhẹ nhàng
Bấy lâu trông ngóng bạn vàng
Ông bà Kim Nghiệm hân hoan chào mời
Nỗi niềm ân ái đầy vơi
Vần thơ Quốc Thọ, điệu cười Sông Lam
Chưa xuân Đào đã rỡ ràng
Thuốc lào cuộn khói, thơ chan chứa trào
Kí ức Trọng Quý ngọt ngào
Kiển ngồi thủ thỉ chêm vào đôi câu
Li nâng chén chạm gật gù
Thơ còn bốc lửa chiều thu đã tàn
Chia li bịn rịn bàn hoàn
Hẹn ngày tái ngộ thi đàn nở thi


CẢM "LẠC SINH"

“Lạc sinh” sinh lạc đến bao người
Mát mẻ cõi lòng, trí tuệ khơi
Câu tự hoa thêu hồn nhẹ tựa
Tứ vần gấm dệt dạ thanh thơi
Phong Lan hương tỏa thơm tình bạn
Y đức mầm gieo ấm nghĩa đời
“ Nhất tự thiên kim” liều thuốc quý
Đài sen tỏa rạng tiếng muôn nơi.


Câu đối tặng vợ chồng anh Quốc Thọ

Kim Nghiệm Kiển thơ mừng Quốc Thọ
Tiến Đào Phú Quý trọng Thanh Hoa

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2016

THÁI GIANG: Kim trong bọc


Kim trong bọc

Chuyện xưa gói kín bấy nay
Mở ra hong nắng lần này đầu tiên
Lạ chưa, sợi nhớ qua thềm
Như là duyên nợ nỗi niềm, lạ chưa !

Nhà bên kẽo kẹt võng đưa
Ngập ngừng ai hát lời xưa …cái hồi
Như kim trong bọc lâu rồi
Thì ra ngày ấy …với tôi đến giờ .

                                         7/10/2016

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Thương lắm Miền Trung ơi!


Thương lắm Miền Trung ơi !

Thương lắm khúc ruột Miền Trung ơi
Dồn dập  bão, lụt trắng đất trời
Hoa màu ngập úng, nhà trôi nổi
Đất bằng nổi sóng hóa  biển khơi

Mênh mang là nước… không nước sạch
Hoa màu mất trắng, thiếu rau xanh
Vật vờ rác rưởi, gia súc chết
Hết lũ dịch bệnh tới hoành hoành

Chẳng để người dân còn kịp thở
Thương quá khúc ruột Miền Trung ơi
Cả nước đồng lòng cùng chia sẻ
Manh áo, chén cơm trước họa trời.

Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

TRẦN NGỌC QUANG: Đôi ngã chờ mong - Hương đồng.

ĐÔI NGÃ CHỜ MONG

Tôi nắm tay em từ lạ đến thân quen
Sóng vỗ dòng thơ đưa con thuyền cập bến
Mùa đông lạnh mà lòng tôi rực ấm
Máu dập dồn cứ chảy ngược về tim
  
Thời gian chùng một khoảng vắng trời êm
Không gian hữu tình rung rinh nhịp thở
Một chút mơ hồ bên bờ kỳ ngộ
Hàng mi ai cứ chớp mãi ánh xuân hồng
Ngã ba đường thành đôi ngã chờ mong./.


HƯƠNG ĐỒNG

Cánh đồng quê sa bồi nồng thắm
Cơn lũ qua rác rưởi sạch rồi
Đất lại mở những đường cày sâu nặng
Chia sẻ đắng cay - mơ ước ngọt bùi

Mắt em nhòa sương nắng mồ hôi
Tay anh  cuộn chai sần cuộc sống
Dáng cha đi lưng trần bóng lộng
Lời mẹ ru trân trọng bát cơm đầy

Mùa xuân về rạo rực cỏ cây
Nắng lấp lánh con đường mới đắp
Dòng mương nước chan hòa ấm áp
Hương thơm ruộng đồng bát ngát bay cao..

Trần Ngọc Quang

Thứ Tư, 19 tháng 10, 2016

HÀ NGỌC KIM:Chùm thơ họa thơ Lê Quốc Thọ


HỌA BÀI " NHẮC MÌNH"

Bài 1:

Bại thành muôn sự ở nơi dân
Dời núi lấp sông xóa kiếp bần
Lập quốc đồng lòng bền Tổ quốc
Dựng quê hiệp sức đẹp dương trần
Năm châu bốn biển tình huynh đệ
Kinh Thượng mọi miền nghĩa thích thân
Đất nước thanh bình sinh thịnh vượng
" Vị Dân vi bản"sáng chân nhân !

Bài 2

Lịch sử vương triều Trung quốc dân
Gương treo muôn thuở Thủy Hoàng Tần
Xương bao lao khổ xây Trường vạn
Thư vạn túc nho đốt ám trần
Danh vọng dập vùi tình phụ mẫu
Ngai vàng dẫm đạp nghĩa chân thân
Rằng vua rằng chúa mà như thế?
Cũng lũ vô tri kẻ tiếu nhân!

HỌA BÀI " GHI NHỚ LỜI CHA"

Cuộc đời là cả vạn bài thơ
Nghiệp giáo nghiệp binh lại nghiệp sư
Ngày ngắm đất trời tình nảy mộng
Đêm nghiên sách bút ý gieo mơ
Tang bồng hồ thỉ trừ gian tặc
Quân tử Hoàng hoa diệt mối lo
Nào tính toan gì danh với lợi
Đức nhân trí tín mãi tôn thờ.

Thứ Ba, 18 tháng 10, 2016

TRẦN NGỌC QUANG: Gặp em


GẶP EM
( KHOÁN THỦ THI)

GẶP cô thi sỹ giữa tao đàn
EM đến tình thơ thật chứa chan
NHỮNG muốn đường đời luôn hạnh phúc
HẰNG mong cuộc sống mãi bình an
SAY sưa thơ phú tình sông biển
MẾN mộ văn chương nghĩa núi ngàn
NHỚ bóng lối về đưa dáng bước
THƯƠNG đời trăn trở với thời gian./.

LÊ THẮNG: Làng Dừa xưa

LÀNG DỪA XƯA

Làng Dừa xưa ở ven sông
Dòng Lam xanh biếc ôm đồng lúa xanh
Miền quê cuộc sống trong lành
Bốn mùa cho lắm ngọt lành trái thơm
Mùa vui đồng lúa dập dờn
Đường làng kĩu kịt, í ơn gọi chào
Sân đình ngọt ánh trăng sao
Để bao trai gái gửi trao - nguyện thề
Ao làng, bến nước, giếng quê
Góc trời ký ức đam mê một thời
Chiều về giọt nắng xa rơi
Nghe ca câu ví ngọt lời đưa nôi
Tiếng ai dắt díu hồn tôi
Đêm khuya đứng gọi đò ơi- nuột nà
Sáo diều níu bóng chiều tà
Khói lam lan tỏa bao nhà mái tranh
Cảnh quê êm ả trong lành
Núi sông quê nhuốm trăng thanh êm đềm
Đường làng bụi cát mà êm
Để chân ta bước vững bền là đây
Quê nghèo dệt mộng thơ ngây
Vắt trong sỏi đá cho ngày lớn khôn
Xa quê thổn thức bồn chồn
Lật từng kỷ niệm ngọn nguồn phôi pha
Làng Dừa sống mãi trong ta
Tình quê êm ấm đậm đà nhớ thương.

Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2016

THÁI GIANG: Nốt nhạc dạo đầu

NỐT NHẠC DẠO ĐẦU

  Không có những vần thơ chuyên nghiệp, không phải là sự hiện thân của sự cầu kỳ, gọt rũa. Thơ Lê Thắng giản dị và tươi xanh như chính cuộc đời chiến sỹ. Anh đã từng lạc quan cùng đồng đội đi chiến đấu suốt dọc Trường Sơn, Lào, CămpuChia….
   Tác giả “Một thời để nhớ” đến với thơ bằng niềm đam mê, thích thú. Thơ anh không ngồn ngộn cảm xúc mà rất đáng yêu bởi cái đằm thắm của những khúc tâm tình người lính, đời lính. Bình dị đấy, mộc mạc đấy mà tinh tế, gần gũi như bông hoa rừng ngọt ngào kín đáo, như mối tình đầu của Sơn nữ.
  Lê Thắng đi qua cuộc chiến tranh, nhường tuổi xuân cho mùa xuân Đất Nước. Những dòng hồi tưởng trong “một thời để nhớ”… có lúc buồn man mác mà xót xa. Không buồn sao được khi mà cuộc chiến tranh đã gây nên bao tang tóc đau thương cho chúng ta. Nhưng vượt lên trên hết vẫn là niềm tin yêu, sự lạc quan của anh bộ đội Cụ Hồ “ra đi là mang chiến thắng trở về”
  Lê Thắng tâm sự : Thơ làm cho tình gắn lại, cho nghĩa bền thêm!
Thơ Lê Thắng gieo gặt những cảm xúc mà ở đó có thật nhiều những đa mang. Quê hương trong thơ anh luôn là những hình ảnh đẹp. Đất nước đối với anh luôn oai hùng, bi tráng và đầy tự hào. Đồng đội, đồng chí trong anh luôn là đểm tựa của tình yêu  chiến sỹ cả thời trận mạc  đến thời hòa bình.
   Đặc biệt, thơ Lê Thắng đề cập  nhiều đến cô thôn nữ ngày xưa ấy (Nay là người vợ đảm của anh).Hình như anh cảm thấy chưa đủ lời để diễn đạt, sự hàm ơn công lao của “cô thôn nữ” đã là hậu phương vững chắc thay anh nuôi dạy con cái để anh yên tâm cầm chắc tay súng bảo vệ Tổ quốc và đau đáu trong anh vẫn là nỗi niềm day dứt thương nhớ đến bậc sinh thành. Gác súng, trở về làng Dừa, chính là lúc, những hoài niệm của “một thời để nhớ” rung lên xao động như những đợt sóng xô bờ cảm xúc của Lê Thắng. Tất nhiên tập thơ đầu tay “trình làng” chắc chắn chưa thể làm hài lòng chính tác giả. Đây chính là sự khởi đầu của “nốt nhạc đầu” của bản trường ca Lê Thắng
Không ít độc giả bị cuốn hút khi đọc “một thời để nhớ” bởi những “nốt nhạc dạo đầu” ấy. Hy vọng, đây mới chỉ là xuất phát điểm, là bệ phóng tới những BẾN ĐỢI THƠ LÊ THẮNG trên dòng sông màu mỡ phù sa thi tứ quê hương làng Dừa ...Việt nam!
                                                    Thành phố Hồ Chí Minh tháng 09/2016
Thái Giang
                     Hội viên CLB: -  Thơ Bến Ngự - Thơ Xứ Dừa –Sáng tác VHNT Việt Nam

Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2016

TRẦN NGỌC QUANG: Đón làng văn hóa.

ĐÓN LÀNG VĂN HÓA

Em mừng mắt sáng tươi vui
Hãy cười cho xứng nụ cười hôm nay
Rượu cần cả xóm ngất ngây
Đón làng văn hóa em say tiếng cười
Niềm vui rung chuyển đất trời
Múa reo nhạc hát bồi hồi bay cao
Xóm thôn đỏ rực cờ sao
Vàng son khẩu hiệu thắm vào cỏ cây
Lòng dân ý Đảng dựng xây
Con đường cách mạng đêm ngày vinh quang
Quê hương rực sáng bảng vàng
Đẹp trang truyền thống huy hoàng mùa xuân

TRẦN NGỌC QUANG: Núi Bút - Quê hương Dừa Lãng

NÚI BÚT
( Thuận - nghịch độc)

Cao xanh Tháp Bút núi vờn mây
gió thoảng hương hoa ngát cỏ cây
Ao ước thỏa đời vui cảnh ấy
Mộng mơ đầy thuở đẹp duyên này
Sao trời ánh nước hồ xao xuyến
Đá núi in rêu suối ngất ngây
Dào dạt thắm tình ân nghĩa nặng
Vào ra khách luyến cảnh nơi đây.

QUÊ HƯƠNG DỪA LÃNG
( Thuận - nghịch độc)

Dừa Lãng xứ quê đất nhớ thương
Nợ duyên lưu luyến khách xa phương
Đưa đò bến rộn tình chan chứa
Cuộn nước sông hòa cảnh vấn vương
Mưa gió tạnh yên trời hửng nắng
Bão giông tan lặng núi in sương
Ưa người mến khách quê Dừa Lãng
Xưa tiếng nổi danh rạng ngát hương.

Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2016

LÊ THẮNG: Mừng ông Nguyễn Hoa Kiều tuổi 80


MỪNG ÔNG

 NGUYỄN HOA KIỀU TUỔI 80



MỪNG đón xuân nay thượng thọ tuần:

ÔNG  vui thanh thản mạnh đôi chân

NGUYỄN  chân thành sống, ghi trong dạ

HOA  thắm tươi đời, tỏa trước sân

KIỀU vịnh, thơ ngâm vui ái hữu

TUỔI  cao, trí sáng thỏa hồng ân

TÁM mươi đại khánh , nâng ly chúc: 

"MƯƠI chục tuổi vàng đẹp cảnh xuân"

                                     Lê Thắng

Thứ Năm, 6 tháng 10, 2016

NGUYỄN GIA KHANH: Niềm vui


NIỀM VUI

Đêm vào “bờ-lốc”, sáng lên “phây”(*)
Cái thú văn chương mấy mới đầy
Bạn hữu say hồn vương bút mực
Thi tình thắm mộng gửi trời mây
Dù chưa tỏ mặt lòng luôn sáng
Mặc mãi xa phương nghĩa vẫn dày
Một nét thơ trao ngàn ý ngọc
Niềm vui cứ thế nối thêm ngày.

(*): Facebook
Nguyễn Gia Khanh

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2016

LIÊU ĐÌNH TỰ: Tự khuyến


TỰ KHUYẾN 
( họa bài Nhắc mình" của tg Lê Quốc Thọ )

Thức thời vạn đại cũng là dân
Tự khuyến nên thanh dẫu sống bần
Ngẫm cảnh khốn cùng nơi cõi thế
Hoài lo khổ cực chốn đường trần
Tư duy trung thực nên cầu tiến
Bản chất hãm tài chớ dấn thân
Kim cổ thánh hiền hằng chỉ giáo
Phàm năng tôi luyện đắc thành nhân.

Liêu Đình Tự

LIÊU ĐÌNH TỰ: Ghi lòng


GHI LÒNG
( Họa bài :" Ghi nhớ lời Cha" của Tg Lê Quốc Thọ)

Nhớ lời giảng dạy thuở còn thơ
"Nhất tự vi sư, bán tự...sư"
Công đức ân thâm hoài tạc dạ
Tình thầy nghĩa nặng giữ trong mơ
Hành nghề dạy chữ lòng di nguyện
Tác nghiệp trồng người dạ gắng lo
Phẩm hạnh thanh cao lưu vạn đại
" Tôn sư trọng đạo" mãi tôn thờ.

Liêu Đình Tự, họa

Thứ Hai, 3 tháng 10, 2016

TRẦN NGỌC QUANG: Đời đẹp sống vui


ĐỜI ĐẸP SỐNG VUI
( thuận - nghịch độc)

Đời đẹp sống vui mãi hát ca
Cỏ cây tươi mát thắm ngàn hoa
Vơi đầy nghĩa nặng lòng thơm thảo
Nhạt măn tình thương dạ thiết tha
Lơi lả én qua người đến hội
Lửng lơ diều lượn sáo ngân xa
Trời mây sáng ngát xanh rừng núi
Người mến cảnh vui đẹp cửa nhà.

TRẦN NGỌC QUANG: Nhớ thời qua

NHỚ THỜI QUA
( Thuận - nghịch độc, họa bài " Nhớ mùa qua" của tg Nguyễn Gia Khanh)

Đâu nơi có hẹn nguyệt chờ hoa
Mộng ảo cơn say mắt lệ nhòa
Dầu đượm thắm đêm đèn sáng rực*
Nhạc vui tươi hội trống vang xa
Ngâu lưu luyến lá tung mưa đổ
Liễu xuyến xao cây cuốn gió òa
Đầu trắng bạc pha sương với nắng
Thâu đêm mãi nhớ những thời qua
*
Qua thời những nhớ mãi đêm thâu
Nắng với sương pha bạc trắng đầu
Oà gió cuốn cây xao xuyến liễu
Đổ mưa tung lá luyến lưu ngâu
Xa vang trống hội tươi vui nhạc
Rực sáng đèn đêm thắm đượm dầu
Nhòa lệ mắt say cơn ảo mộng
Hoa chờ nguyệt hẹn có nơi đâu!

                    Trần Ngọc Quang.

                *  " Dầu đượm thắm đêm đèn sáng rực - Nhạc vui tươi hội trống vang xa" : Đèn đuốc ở các đêm lễ hội.

Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2016

THÁI GIANG: Ngày hội cây cao bóng cả

Ngày hội cây cao,bóng cả
Chúng mình từ nhiều chốn về đây
Có đủ Bắc, Trung , Nam….lắm nghề, đa nghiệp
Trong một đại gia đình “người cao tuổi phường An Bình, Sống vui, sống đẹp
Cây cao bóng cả giữa đời thường

Có cụ đeo trên ngực lấp lánh tấm huân chương
Chiến công lưu truyền từ những ngày đánh giặc
Có cụ tay chai sần mấy mươi năm kiên gan đọ sức đổ mồ hôi vật lộn với nắng, mưa trời, đất
Lấy lúa, khoai nuôi tuyền tuyến hậu phương
Có cụ mấy mươi năm bụi phấn trắng nhuộm tóc dưới mái trường
Làm người lái đò chở kiến thức thêm chuyến
Có người là viên chức  nghỉ hưu mấy đồng lương tùng tiệm
Nhiều cháu, đông con ngoan giỏi một gia tài
Như thể ngày vui quên vất vả tháng năm dài
Tay bắt mặt mừng , nở nụ cười về đây hội tụ
Kể cho nhau những kỷ niệm buồn vui thời quá khứ
Chẳng đầu, chẳng cuối như nốt nhạc vần thơ

Mỗi năm có một ngày ông đợi, bà chờ
Ngày quốc Tế tuổi cao, Thế giới tri âm người cao tuổi
Ta hát với nhau , múa cùng nhau …sợ thời gian đi vội
Ngân hàng tuổi tác có chờ đợi ai đâu

Mừng các cụ 7,8,9 mươi trải qua cuộc bể dâu
Về ngày hội cao niên , nhận cờ mừng tuổi thọ
Tuy xã hội còn lắm điều chưa an lòng đây đó
Ta góp sức chung lòng cùng toàn dân loại bỏ tiêu cực thật can go


Nào ta cùng nắm tay nhau hát bài ca “người cao tuổi “thời đại Bác Hồ

Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2016

PHẠM KIM LỢI: Kết sum vầy


KẾT SUM VẦY

Ngày mai Mồng Một tháng Mười Tây
Hưởng ứng ngày vui trọng đại này
Kính chúc gia huynh nhiều phúc lớn
Cầu mong tuổi hạc lắm ân dày

Lớp trẻ giang tay mong hái quả
Người già chọn giống thích trồng cây
Rồi đây yến tiệc trong hoan lạc
Gia đình xã hội kết sum vầy.

30/9/2016

LÊ QUỐC THỌ: Ghi nhớ lời Cha



GHI NHỚ LỜI CHA

Ghi nhớ lời Cha - tự ấu thơ:
” Tiến vi khanh tướng - thoái y, sư"
Nơi này Phúc tự, tâm thường nguyện
Chốn ấy đấu trường, trí chẳng mơ
Chữa bệnh giúp đời qua khổ nạn
Trồng người dạy chữ được vô lo
Lợi danh trước cửa mây tan tác
Gìn " Đức lưu quang" mãi phụng thờ.

                    02/ 10/ 2016

GHI LÒNG

( Họa bài :" Ghi nhớ lời Cha" của Tg Lê Quốc Thọ)
Nhớ lời giảng dạy thuở còn thơ
"Nhất tự vi sư, bán tự...sư"
Công đức ân thâm hoài tạc dạ
Tình thầy nghĩa nặng giữ trong mơ
Hành nghề dạy chữ lòng di nguyện
Tác nghiệp trồng người dạ gắng lo
Phẩm hạnh thanh cao lưu vạn đại
" Tôn sư trọng đạo" mãi tôn thờ.

Liêu Đình Tự, họa