Thứ Năm, 27 tháng 8, 2020

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Vu lan nhớ mẹ.

VU LAN NHỚ MẸ!

Vu lan nhớ mẹ, mẹ ơi!
Lòng con quặn thắt đầy trời gió mưa.
Nhớ dáng mẹ mấy cho vừa
Tảo tần khuya sớm nắng mưa trên đồng…

Mẹ đâu áo lụa khăn hồng
Váy thâm cùng áo nâu sồng quanh năm.
Tảo tần mẹ kiếm miếng ăn
Cho con ăn học công danh bằng người.

Con lớn khôn, mẹ về trời…
Vu lan nhớ mẹ, mẹ ơi quặn lòng.
26/8/2020
Nguyễn Quang Huỳnh

NGUYỄN QUANG HUỲNH : Mẹ tôi

Mẹ tôi !
Mẹ tôi cặm cụi trên đồng
Quanh năm vất vả mẹ trồng lúa khoai
Nắng hè áo đẫm mồ hôi
Làm ra hạt lúa nuôi tôi học hành

Cả đời ở túp lều tranh
Cho con ăn học nên danh, bằng người
Con đi khắp bốn phương trời
Không quên công mẹ một đời nắng mưa .

                                        21/6/2020
                              Nguyễn Quang Huỳnh

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Mưa thương nhớ

MƯA THƯƠNG NH
           
                   
Bao năm  Bác đã  đi xa
Ngày hai tháng chín mưa trắng nhoà
Nước mắt nhoè  mi, trời rả rích
Dân thương, trời nhớ vị Cha già

Cả đời Bác sống chẳng xa hoa
Trước lúc đi xa Người trăn trở
Thiên tai địch họa khổ dân ta
Vô tư, liêm chính đời thanh bạch
Như ông tiên hiện giữa đời ta

Bác ơi…!
Hàng năm ngày này trời vẫn thế…
Đất trời nhớ Bác lúc đi xa
Cháu con khắc sâu lời Người dạy
Xây dựng Việt Nam tựa gấm hoa.



                                   Nguyễn Quang Huỳnh

Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2020

THÁI GIANG: Có một điều ước.

CÓ MỘT ĐIỀU ƯỚC

 Mấy chục năm rồi,tôi gặp lại em Khác nhiều quá,chỉ còn quen đôi mắt Vẫn giọng nói hồn nhiên và nụ cười tinh nghịch Cũng phải thôi,bởi tính nết khó đổi dời Mà lạ chưa,bầu bạn đã"phải lứa ,vừa đôi" Em vẫn thế:một giường,một gối Một niêu cơm,thừa tháng ngày nhàn rỗi Tất bật,gian nan đã đổ hết những cung đường Tường nhà em treo tấm huân chương Tôi nhìn em thật lâu qua chiếc gương đối diện Tìm nét ngày xưa ở em,sao mà thật hiếm Lúm đồng tiền đã lặn vào sóng ngoặc kép,ngoặc đơn Em thở dài khi tôi hỏi chuyện chồng con Em thoáng buồn,khi chạm điều không thể Bao nhiêu đêm đợi "người ấy"về chỉ nghe nỉ non tiếng dế Sương đêm rầu rầu gõ nhịp mái tôn Chưa làm vợ"người ta",em vẫn khâm liệm một linh hồn Và coi đó là người chồng.

                    Thái Giang.

Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2020

THÁI GIANG: Giotj mưa, tia nắng và giấc mơ

GIỌT MƯA,TIA NẮNG VÀ GIẤC MƠ

Có giọt mưa lọt qua mái tranh nghèo
Lên má trẻ thơ còn thơm mùi sữa mẹ
Mưa ngơ ngác như chạm vào cổ tích
Mưa giật mình thấy bé cười trong mơ

Để ngày mai hãy mưa từ đám mây vật vờ
Khi bé thức ,tha hồ mưa mái lá
Đã mấy lần mưa như thế,chẳng ai nhớ nữa
Sao mà thương giấc ngủ bé ngây thơ

Mái tranh nghèo,tia nắng ngày lọt vào vu vơ
Mà như hóa bông hoa cài nôi nhỏ
Nôi đung đưa,bông hoa cài nhảy múa
Bé cười theo nhịp võng nắng trưa

...Tan giặc,cha về lợp lại mái tranh xưa
Bé kịp lớn,lon ton vào lớp học
Mưa nắng ra đồng ,làm no thêm hạt thóc
Còn nhớ chăng,nỗi khó nhọc những giấc mơ...!

Thái Giang

Thứ Ba, 18 tháng 8, 2020

THÁI GIANG: Bạn đồng hành.

BẠN ĐỒNG HÀNH

Ta cùng thơ đi với cuộc đời
Năm tháng cũ xô về bao kỷ niệm
Cứ lần lựa, chẳng hề tính đếm
Cái tuổi thêm lên nhuộm bạc mái đầu

Những câu thơ nhặt nhạnh tự nông sâu
Đường ta đi đoạn cong ,đoạn thẳng
Bước sau vững vàng nhớ bước đầu chập chững
Khôn lên rồi,tiếc nuối cái tuổi thơ

Nắng khét,mưa dầm,gió táp nẻo xưa
Quăng quật nón ,lưng bao lần bạc áo
Dép vẹt đứt quai, vẫn đi táo bạo
Thơ đồng hành từng cung bậc tâm tư

Có những lúc như đi giữa giấc mơ
Nhiều khát vọng bật lên thành tiếng
Gửi hồn theo trăng ,cánh diều chao liệng
Nghe rộn lòng...thơ tấu khúc nhạc vui

Tỉnh ra rồi,trán vã mồ hôi
Xốc lại hành trang ,vịn câu thơ lạc quan làm bạn
Niềm tin yêu nuôi chí bền hy vọng
Ta cùng thơ ,đi tiếp cuộc đời...

Thái Giang

Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2020

THÁI GIANG: Người về từ 50 năm

NGƯỜI VỀ TỪ 50 NĂM

Năm mươi năm ấy, Bác đi xa 
Đêm con mơ Bác trở về thăm lại...
Đất nước khang trang như trong huyền thoại 
"Đàng hoàng hơn, to đẹp hơn " ...thật nhiều 
Tiếng đàn bầu , ngân theo áng thơ Kiều 
Nửa thế kỷ , dày thêm pho lịch sử 
Khoan , nhặt lời ru mang nhiều duyên nợ 
Người đi xa nhung nhớ đường về 
Khắp cả ba miền : thành thị , thôn quê 
Đều đổi mới , viết nên trang cổ tích 
Khí phách Việt Nam đã đi vào sử sách 
Những nụ cười rạng rỡ nét nhân văn 
Mặc đẹp, ăn ngon ...không quên thời gian khổ , tảo tần 
Hạt gạo chia đôi , áo rách vá lành ...cả nước hành quân đánh giặc
Ngày Bác ra đi là tháng ngày cam go nhất  
Giặc trời, giặc đất giặc đói ...bủa vây 
Bốn ngàn năm  làm bệ phóng đến hôm nay 
Từng vót nhọn hờn căm thành mũi chông, hòn đạn 
Biết sẽ chết vẫn lấy thân cứu bạn 
Úp ngực tuổi đôi mươi lấp lỗ châu mai 
Nói sao hết chiến tích cả nước, Bác Hồ ơi !
Tất cả  " Không có gì quý hơn tự do , độc lập"
Vết thương đang lành , hố bom thù tay ta dần vá lấp 
Xa xót đau thương :có người ra trận mãi chẳng về 
Tảng đá , gốc cây ...còn khắc đậm lời thề 
"Đánh tan giặc , con sẽ về với MẸ "
Đã mấy chục năm hòa bình ...nỗi đau càng vò xé 
Nắm đất quê hương đã ủ ấm những bà mẹ quặn thắt ruột chờ con 
Thế mà có những kẻ có chức quền ...chà đạp lên cả nhân tâm
Bòn hút của dân trăm ngàn tiền tỷ 
Hiện nguyên hình mặt người , dạ quỷ 
Chà nghĩa ,đạp tình ...vô đáy lòng tham 
Lắm kẻ mang danh "đầy tớ của dân"
Bày ra trăm ngàn mưu gian , chước trá 
Lò đã nóng rồi...Đảng không dung , Dân không tha
                                      bọn gian tham, lèo lá !
Thiêu cháy chúng đi trên giàn hỏa đoạn đầu đài 
Năm mươi năm , thấm di chúc của Người 
Ta mở cửa giao thương với năm châu, bốn bể
Ta bạn với ai "làm đẹp cho nhau ,không lợi dụng nhau "...bất kể!
Gác lại hận thù , kết nối hướng tương lai 

Di chúc của Người :nền tư tưởng lâu dài 
Dựng xây trên vóc tầm lớn lao "vì tự do , độc lập  "
Soi sáng mãi tới mai sau cho toàn dân tộc 
BIỂU TƯỢNG LINH HỒN ,CỐT CÁCH VIỆT NAM  !!!
                                       24-7-2019        Thái Giang

THÁI GIANG: Giotj mưa đầu đời

"GIỌT MƯA" ĐẦU ĐỜI

Ước gì có lại ngày xưa
Để tôi được gặp "giọt mưa" đầu đời
Giọt mưa,nốt nhạc không lời
Từ đôi mắt mẹ,nụ cười mừng con
Mẹ đi khuất núi,cùng non
Giọt mưa cứ mãi trong con suốt đời
Bùi ngùi nhớ mẹ,mẹ ơi !
Giọt nước mắt..."mưa đầu đời"mẹ cho !

Thái Giang

Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2020

THÁI GIANG: Về đâu?

VỀ ĐÂU

Trôi về đâu,gió trên cao?
Dạt về đâu,một ánh sao cuối trời?
Em về đâu, một phận người?
Mười hai bến nước,biết đời về đâu !

Gió trôi ,không vị,chẳng màu
Trôi trong vô định,chắng rầu ,chẳng vương
Ánh sao rơi xuống một phương
Nào ai để ý ,chuyện thường xẩy ra

Em về đâu,hỡi" người ta" ? (!)
Đừng như cái ánh sao sa cuối trời
Đừng như gió chỉ rong chơi
Chợ phiên chẳng hẹn,có người tìm em...!

             Thái Giang

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Sạt lở.

SẠT LỞ ...!

Mưa chi mưa cả tháng trời
Núi đồi sạt, lở bao người chết oan
Buồn chi trời, đất thở than?
Ngọc Hoàng phán...người phá tan rừng rồi !

Cây chặt hết, núi lở thôi
Đào vàng, múc cát, núi, đồi nát tan
Còn gì mà phải kêu than
Mình làm, mình chịu kêu oan nỗi gì ...

Khôn hồn hãy bảo nhau đi
Trồng rừng  giữ đất nhớ ghi trong lòng
cây xanh lá phổi cộng đồng
Nhắc nhau đừng phá, hay trồng rừng thêm
Núi đồi không lở sống yên ...
Dân giàu, nước manh tiến lên phú cương.
                                                5/8/2018

                                        Nguyễn Quang Huỳnh

THÁI GIANG: Có một nghề

CÓ MỘT NGHỀ

Chưa ai ghi vào lý lịch nghề nghiệp làm thơ
Tôi cũng tự khoác vào mình cái điều không phải nghề, chẳng phải nghiệp
Tự cái buổi nào, tôi đâu có biết:
Mốc thời gian, giờ phút ấy… làm thơ

Tìm ý, ghép vần nhiều lúc ngẩn ngơ
Chỉ tội nghiệp đôi tai và mớ tóc
Tội nghiệp cháu tôi hỏi bất ngờ trong bài học
Ông bận “làm thơ” “đuổi” cháu ra chơi

Cả gió và trăng cũng bất chợt bị ghép tội khóc cười
Và “nhốt” vào nhiều trang viết
Thương dòng sông quê đang về xuôi mải miết
Cũng bị “chặn dòng” lọc những hạt phù sa

Chuyện cổ tích tự những thuở ông cha
Giờ gặp lại nhiệm màu trong trang viết
Thế thái nhân tình: sinh, ly, tử biệt
Kẻ ác, người lành đều ẩn hiện trong thơ…

Ý tứ buồn vui ập đến xô bờ
Những khao khát mở lòng chia sẻ
Phép cộng thời gian vô tình lặng lẽ
Ngoảnh lại nhìn xanh hoài niệm những trang thơ…

                                                04/08/2013
                                                Thái Giang

Thứ Hai, 3 tháng 8, 2020

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Âm vang mùa thu


Âm vang mùa thu


Bao mùa thu đã đi qua
Giờ còn nhớ tiếng tù và vang vang
Tiếng loa, tiếng mõ rộn ràng
Phá tan kho Nhật ta mang thóc về

Dân nghèo thành thị, đồng quê…
Đánh nhào địa chủ, nhất tề,đứng lên
Đi theo cờ Đảng búa liềm
Diệt tan phát xít, xây nền tự do

Sát vai liềm, búa chung lo
Ruộng đồng, nhà máy, hầm lò về tay
Đồng tâm góp sức dựng xây
Âm vang cách mạng còn đây thu nào

Việt Nam mãi mãi tự hào
Mùa thu tháng tám cờ sao rợp trời
                                 


                     Nguyễn Quang Huỳnh