Bao năm Bác đã đi
xa
Ngày hai tháng
chín mưa trắng nhoà
Nước mắt nhoè
mi, trời rả rích
Dân thương,
trời nhớ vị Cha già
Cả đời Bác
sống chẳng xa hoa
Trước lúc đi
xa Người trăn trở
Thiên tai địch họa khổ dân ta
Vô tư, liêm
chính đời thanh bạch
Như ông tiên
hiện giữa đời ta
Bác ơi…!
Hàng năm ngày
này trời vẫn thế…
Đất trời nhớ
Bác lúc đi xa
Cháu con khắc
sâu lời Người dạy
Xây dựng Việt
Nam tựa gấm hoa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét