Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2019

THÁI GIANG: Vướng bận với thơ.

VƯỚNG BẬN VỚI THƠ
 
Thơ chi cứ ngổn ngang lòng
Người chi cứ mãi phiêu bồng cõi mây
Đêm mơ có ánh trăng ngày
Chan xanh lá trúc đong đầy mắt xanh.
Phế ngói tan,giữ ngọc lành
Bẻ đôi câu hát để dành mai sau
Vôi từng bén quyện trầu cau
Thi nhân chẳng lạ những câu ỡm ờ.
Lại về gặp bến sông mơ
Bỏ quên lời hẹn bây giờ còn chăng
Nghe chênh chao chốn đất bằng
Phải chi người tự cung trăng xuống trần.
Đã vướng bận kiếp phù vân
Đành lòng trăm sự xoay vần bể dâu
Biết rồi thơ chảy về đâu
Mà thăm thẳm những vui sầu đầy vơi.


                       Thái Giang.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét