KÝ ỨC RÊU PHONG
Đã lâu rồi ta chẳng còn muốn viết
Mặc tháng ngày cõng mỏi mệt trôi xa
Từng vần thơ theo ký ức nhạt nhòa
Bờ mi mặn cũng đông dần thành đá
Giọt nước mắt tròn vo không còn rơi vội vã
Lối nhỏ gập ghềnh vấp ngã mãi thành quen
Đã lâu rồi ta cũng chẳng nhớ tên
Dẫu kỷ niệm có êm đềm một thuở
Đã lâu rồi ta chẳng còn khóc nữa
Cũng nhận thấy mảnh đời vụn vỡ chẳng còn đau
Đã lâu rồi ta để lại phía sau
Một góc phố rêu phong đã thay màu cỏ dại...
HT-HXR
" Tơ lòng ai dệt nên câu
Trả lờiXóaMỗi lời là một dòng châu não nùng
Tình xưa ký ức rêu phong
Thay màu cỏ dại, mà lòng trinh nguyên"
Mười hai câu thơ, mà có đến bốn câu mở đầu bằng " đã lâu rồi" thì đúng là tác giả đã đi về miền ký ức để khơi lại những nỗi niềm trắc ẩn của riêng mình. Nội dung và nghệ thuật của bài thơ đã rõ. Tác giả, một nhà thơ tài hoa đã có hàng trăm thi phẩm được đông đảo bạn đọc yêu mến, thì bài này cũng là một trong số đó. Trân trọng cảm ơn tác giả.
Dạ em cảm ơn Thầy đã ưu ái! Kính chúc Thầy cùng các Thầy Cô Anh Chị và Độc giả của trang thơ mỗi ngày đều vui khỏe hp ạ!
Trả lờiXóa