Thứ Ba, 20 tháng 8, 2019

HỒNG THANH: Hai tiếng " trời ơi!"

HAI TIẾNG " TRỜI ƠI !"

Ôi hai tiếng trời ơi ! nghe kêu mãi
Bởi Ngọc hoàng thoải mái ở trên cao
Làm sao nghe tiếng cóc gào
Cũng như nỗi khổ lao đao dân lành.

Trưa hè nắng nhìn ruộng vườn cảm cảnh
Khô như rang, và trắng bệch như bông
Cỏ cây, chuối, mía đứng chong
Chỉ chờ mồi lửa là xong cuộc đời.

Người chịu nóng, vạn vật kia chịu nóng
Cánh phượng rơi như chong chóng chờ mưa
Ve rên dưới tán lá thưa
Trâu bò nằm suối chiều chưa muốn về.

Mùa hè nóng quê ta là chúa tể
Thương mọi người và cha mẹ lắm thay
Tuổi già hè nóng lắt lay
Cố gắng chịu đựng, chờ ngày mát tươi.

Quê hương giờ nông thôn đang đổi mới,
Đường hóa bê tông...cây cối sạch boong
Hiệu ứng nhà kính...gió lồng
Nhân đôi nhiệt độ...nóng không điểm dừng.

Hai tiếng Trời ơi ! Ngọc hoàng hãy chứng
Làm gió, mưa cho dân chúng bớt than
Thoát đi bao cảnh cơ hàn
Chỉ vì thiếu nước...muôn vàn khó khăn.

Lắng nghe tiếng cóc gọi râm ran...

Thơ::Hồng Thanh
                  17/6/2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét