Mẹ ru con : dốc cạn đời
Con ru mẹ , chưa trọn lời ...mẹ "đi"
Mưa ngâu tháng bảy lâm ly
Hùa theo tiếng khóc , xót khi người buồn
Vọng theo ngọn gió bên cồn
Con chim lẻ bóng vô hồn tiếng kêu
Tuổi con đã lúc xế chiều
Gương trăm tuổi mẹ còn nhiều mùa thu
Mẹ đi để lại lời ru
Gia tài vô giá , cho dù dấu tên
Mẹ an giấc ngủ bình yên ...
Con ru
đưa mẹ
tới miền bồng lai ! ..
Thái giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét