BÂNG KHUÂNG
Bâng khuâng gió, bâng khuâng mây
Bâng khuâng hồn bút thốt ngày vắng em
Bâng khuâng hương bưởi bên thềm
Cồn cào nhớ tóc ,mượt mềm ...bâng khuâng
Em đi,trăng khuyết lệch vầng
Mắt người ở lại...bâng khuâng đợi chờ
Bâng khuâng đến nỗi dại khờ
Quên quên, nhớ nhớ ...ngẩn ngơ rối bời
Bao giờ giã biệt cuộc chơi ?(!)
Em về với xứ
cảnh
người
bâng khuâng !
Thái Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét