Thứ Hai, 26 tháng 9, 2016

NGUYỄN QUANG HUỲNH: Còn đâu dáng mẹ ngày xưa!



Còn đâu dáng mẹ… ngày xưa!

Còn đâu cha mẹ mà chăm
Người đi khuất núi xa xăm, nẻo mòn
Bấm tay mấy chục năm tròn
Hình cha, bóng mẹ như còn đâu đây…

Khói hương  tạc dựng cầu mây
Hai mươi năm trước nhớ ngày mẹ đi
Hay tin nước mắt tràn mi
Cháu, con đưa mẹ …biệt ly lệ nhòa

Nhớ về đời mẹ xưa xa
Tảo tần khuya, sớm “gánh” qua tháng ngày
Đêm đông áo mỏng, thân gầy
                                  Rạ rơm trải ổ… đoạ đầy gieo neo!

Dạy con: tích chuyện bao điều …
Tống Trân cõng mẹ chịu nhiều đắng cay
Lo con ăn học từng ngày
Đường xa, gánh nặng vai sầy vết chai

Được bữa nay, lo bữa mai
Tháng ba, ngày tám xạc xài lê thê
Thân cò lặn lội nẻo quê…
Tay bùn, chân đất, rét tê tái lòng

Lo con ăn học tạm xong
Mẹ về vui cảnh tiên bồng cùng cha
Mẹ đi hiu quạnh cửa nhà
Cháu, con vắng mẹ xót xa nhói lòng !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét