NGÓNG CON
Ngóng con mắt mẹ thêm mờ
Bao ngày mong ngóng, từng giờ
đứng trông
Mấy mùa lúa đã trổ đòng
Hẹn con hè tới sao không thấy về
Mẹ già như một xác ve
Chiều chiều chống gậy ra đê
mẹ chờ
Lục bình nước cuốn lập lờ
Trồi lên , ngụp xuống bến bờ
nơi đâu
Ngóng con ra trận đã lâu
Gửi thân rừng rú, sông sâu
không về
Để cho lòng mẹ tái tê
Tuổi cuối chiều, mẹ ra đê
...ngóng chờ .
Nguyễn Quang Huỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét