Thứ Hai, 9 tháng 10, 2017

THÁI GIANG: Bến vắng không mùa


BẾN VẮNG KHÔNG MÙA


Tôi thả neo vào bến vắng không mùa
Nghe gió thổi, tưởng người xa đang tới
Ngước mắt xâu chùm sao, mai ngày gửi con chim ngói
Sợ rụng rợi hạt ngọc sáng cuối trời
Xòe bàn tay, đường ngang dọc không lời
Úp mặt vào, khấn thầm điều tưởng tượng
Bụng đói cồn cào, thèm bắp ngô nướng
Rất quê mùa, mà ảo giác hồ nghi
Lại sắp hết năm rồi, trong vườn hạnh Lưu Ly
Sao thấy nhớ cái chuyện xưa, tích cũ
Trời chi khéo ỡm ờ để duyên trần cách trở
Ai Lương Sơn Bá để người mơ Chúc Anh Đài
Thong thả mà đi, bước ngắn bước dài
Cứ rót mãi chén rượu đời trơ đáy
Dẫu là giữa trưa, tiếng gà thức dậy
Giấc ngủ chìm trong men rượu nhân văn
Đong cái bâng quơ đầy gánh nhọc nhằn
Gánh về biển đổi một kho muối mặn
Thấm vào máu, mồ hôi, thầm lặng
Thấm vào nơi bến vắng không mùa

                              08/10/2017
                   Thái Giang.  ĐT: 0903647713

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét