Thứ Bảy, 9 tháng 9, 2017

THÁI GIANG: Một trang đời nhà giáo


MỘT TRANG ĐỜI NHÀ GIÁO
(Kính tặng Thầy giáo Phan Đình Đệ)

Thầy giáo như một bác nông tri điền
Trên cánh đồng giáo dục
Lớp lớp học trò, khác chi mùa nối mùa náo nức
Những bông lúa vàng mẩy hạt: học trò yêu!
Tuổi học trò xế bóng, thầy cũng đã cuối chiều
Mong gặp lại nhau, nhiều bài viết nhỏ
Là thơ, là văn… là trúng mùa con chữ
Thầy giương cặp kính già, cười, nước mắt thấm văn thơ
Khóm ổi, cành na thơm thảo nhớ ngày xưa
Quả chín ngọt, gom hương từ trời đất
Gom tính nết những học trò quê hương chân chất
Ngon từ vại nhút, hũ cà… mặn mòi buổi đi xa
Lâu lắm rồi, em chưa về lại xứ quê nhà
Vẫn biết lắm: nắng khét, gió Lào thi nhau đổ lửa
Vẫn biết lắm: mưa như thác, phút chốc đã thành con lũ
Rét thì nứt da, máu chảy xót môi người
Nơi đó, góc quê vẫn tồn tại một cuộc đời
Sống điềm đạm trong căn nhà có mảnh vườn trời thương hai mái bạc
Đón những nguồn vui của học trò khắp nơi đổ về, bốn mùa: một biển lòng khao khát
Như bác nông tri điền với mảnh ruộng cao sản của Nhân Văn.
Bình Dương, ngày 07/9/2017
Thái Giang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét