Chủ Nhật, 17 tháng 9, 2017

THÁI GIANG: Mắt cỏ


MẮT CỎ

Tôi đứng lặng trước mộ người con gái
Bộn bề ,nôn nao… những ký ức ùa về
Mấy mươi năm rồi, em ở lại với quê
Dưới nắm mộ mùa thay lá,lớp vỏ ngoài : mắt cỏ

Chẳng phải là người thân không có tiền xây lăng mộ
Mà nơi em an nghỉ  cuối cùng : êm đẹp đến linh thiêng
Dẫu lúc đứng bóng hay mặt trời nghiêng
Những bông hoa sim cứ tím bầm trên mắt cỏ

Cái tuổi đôi mươi của em,lắm trai làng mắc nợ
Mang theo suốt hành trình nụ cười ấy: thân yêu!
Dẫu là tôi đã tuổi sang chiều
Khi trở về vẫn ngỡ mình lạc vào thiên đường mắt cỏ

Hay là em ẩn hiện nguyên hình trên nắm mộ
Để người về nuối tiếc mãi ,ơi em
Cầu mong trời buông màn sương xuống mộ cả ngày đêm
Vỗ về hồn em dưới nắm mồ có bốn mùa : mắt cỏ

14/7/2017
Thái Giang

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét