Thơ cho ta hiểu thêm nhau , gần lại
Điệu vần , cung bậc ...níu vào nhau
Cuộc đời như dòng sông : khúc cạn , khúc sâu
Thơ cho ta thêm bên bồi , bớt dần bên lở
Đã là bạn thơ có khi đọc được ở nhau từ trong nhịp thở
Ánh mắt nhìn là thi tứ của buồn vui
Bể dâu trăm năm ,thơ đi suốt cuộc đời
Là duyên nợ ta không vay phải trả
Rồi thơ chảy về đồng làng cho mỡ màu hạt phù sa yên ả
Ấm áp đường cày hẹn mùa gặt bội thu
Như tôi và em ...duyên ,lứa bén cau trầu
Thơ tìm tri âm ,hành trình quen ,lạ !
Thái Giang.