Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2019

HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc



AI CÒN MẸ XIN ĐỪNG LÀM MẸ KHÓC

"Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc" 
Để giọt buồn làm mái tóc mẹ phai
Bởi lỡ một ngày ta thức dậy sớm mai
Bàn tay cố không thể lay gọi mẹ... 
Bởi thời gian vẫn âm thầm lặng lẽ 
Giấu nốt những tháng ngày ta có mẹ kề bên 
Bởi lỡ một ngày mẹ chẳng thể gọi tên 
Một đứa con đã từng quên chữ hiếu 
Bởi nếu một ngày khi sang giàu ta mới hiểu 
Tiền để làm gì khi thiếu một vòng tay 
Thuở ấy đưa nôi nuôi ta lớn từng ngày
Bao cực khổ vơi đầy trong chiếc nón
Cố chăm con dẫu muôn vàn thiếu thốn
Hái nắng gặt mưa trong những ngón chai sần...
Mẹ đã bao giờ dừng lại để phân vân 
Hay chỉ có các con là thiên thần của mẹ 
Rồi ta cũng sinh con ẵm ôm từ tấm bé
Vậy sao chẳng thể một lần hiểu nghĩa mẹ bao dung
Những đớn đau khi vượt cạn cũng từng
Vậy sao nỡ làm thắt lòng cha mẹ 
Rồi nếu một ngày ta cũng không còn trẻ 
Cũng sẽ già đi giống như mẹ bây giờ 
Cũng trái nắng trở mưa, cũng chân chậm mắt mờ
Rồi đứa con ta nâng niu cũng thờ ơ đáp trả 
Thì ta cũng đừng nên trách cuộc đời nghiệt ngã 
Mà hãy tự trách mình gieo cấy quả không nhân!
                                    HT-HXR
                                    7/4/2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét