Về xứ Nghệ trưa hè ...
Câu ví dặm , người gồng lên mà hát
Có người ru gãy mất nửa lời ru
Mẹ già ,cháu nhỏ ...ngồi trong nhà , như ngồi trong lu
Cái nóng ở đâu cứ xô về quằn khô đồi chè , bãi ngô ruộng lúa ...
Về xứ Nghệ như mùa hè muôn thuở
Nắng khét , gió lào héo cả nếp nghĩ suy
Sông Lam chảy qua làng chắc còn nhớ buổi ta đi
Nước tràn lên càn quét đôi bờ hơn lũ giặc
Hôm nay trở về , khát khô từng hạt đất ,hạt cát ...
Có nước chút ít cũng như không
Nếu dốc ngược được dòng sông
Mong trời giúp trần gian :mùa hè về đừng vét kiệt
nước sông , hồ ra biển
Rừng khô ,đồng bãi , nương,vườn khô ...và người cùng khát khô
sao trời không nghĩ đến
Mồ hôi tuôn ra khi mặt trời chưa kịp lên
Mùa đông ,rét cắt thịt ,cấu da ...nào ai quên
Mùa nắng , gió lào ...thì như đổ thêm dầu vào chảo lửa
Người đi xa trở về rồi ra đi lại càng thương , càng nhớ
ĐIỀU ƯỚC THỨ 7 ...xứ mình lúc này , mong dứt nắng ,có mưa !
Thái Giang