BAO GIỜ
Chưa
lần nào gặp được nhau
Đọc thơ đã hiểu nông
sâu tâm tình
Câu thơ nối nhịp chúng
mình
Duyên thơ kết nối dáng
hình tri âm
Mai rồi còn được bao
lăm
Cây xanh từ đất ,thơ
ngân tự hồn
Dòng sông thơ tải vui
buồn
Cho ta về tận ngọn
nguồn cha ông
Dẫu rằng chín đợi
,mười mong
Năm hò ,bảy hẹn ...vẫn
không vợi tình
Trầm luân trong bể mưu
sinh
Nỗi đau nhân thế
...như hình của nhau
Đêm hè trăng rải trước
sau
Xốn xang lòng những cơ
cầu vì thơ
Chạnh lòng tao khúc
ngẩn ngơ
Với nhau cạn chén ...
bao giờ người ơi ? !
Thái Giang
TIẾNG GỌI ĐẦU ĐỜI
Tiếng
gọi mẹ đầu đời như trăng gọi hoàng hôn
Con trắm , con rô ao
nhà quẫy sóng
Diều sáo hát, nâng
trời lên cao , rộng
Khi con gọi mẹ , tiếng
đầu đời ...
Ngàn tia sữa ngọt ngào
rủ nhau về một nơi
Nơi bầu vú gọi mời
"thiên thần " của mẹ
Tan biến hết gian nan
dâu bể
Đổi một nụ cười : cây
trùm bóng cây non
Mẹ như được giàu
hơn
Sự giàu có không thể
gì đong đếm
Giàu như nước ngàn
suối, trăm sông ...đổ về với biển
Mẹ nâng niu ,tiếng gọi
mẹ ,của con
Giọt nước mắt lăn
xuống má thơm , tròn
Giọt mồ hôi hòa vào
mặn chát
Làn môi bé tận cùng
ngào ngọt
Mẹ
Tận
cùng
Niềm vui
Thái Giang
TÔI VỚI
THƠ
Tôi khuya sớm giữa cánh đồng thơ
Rồi
lặn ngụp ở dòng sông vần điệu
Và bốn mùa nắng, mưa
tôi càng thêm hiểu
Thơ là vũ trụ bao la
của cõi làm người
Dòng sông vần điệu
bồi,lở , khóc cười ...
Cánh đồng sớm ,khuya
thường tình thua , được
Chỉ cạn nghĩ thoáng
chốc, dừng bước
Mạch suy tư ...ai thay
thế cho mình
Nhỏ nhoi như hạt cát
,biết kết tụ thủy tinh
Lớn như mặt trời ,
muôn đời chỉ làm tia nắng
Tôi sớm khuya cày bừa
trên cánh đồng thơ thầm lặng
Lặn , ngụp ở dòng sông
tìm vần điệu CÕI LÀM NGƯỜI !
Thái Giang
LÀNG
Chẳng
biết từ thuở nào , ai đã tạo nên làng
Mà truyền nối bao đời
vào lịch sử
Kho cổ tích biết nâng
niu từng nỗi nhớ
Bắc cầu cho làng ,
bằng những câu hát ru ...
Mỗi làng quê là một
chiến khu
Khi có giặc , làng vót
chông đánh giặc
Tre xanh ôm làng làm
đẹp thêm Tổ quốc
Kẽo kẹt những trưa hè
tiếng gió đưa nôi
Văn hóa làng nối gần
với xa xôi
Mỗi tấc đất mặn mồ hôi
và máu
Pho truyền thuyết bắt
nguồn từ làng yêu dấu
Tạo nên duyên làng
thao thức tiếng gà khuya
Làng , nơi ra đi mang
theo những lời thề
Của người lên đường
sắt son , hẹn ngày trở lại
Nơi ghi dấu chiến công
liệt sỹ ,anh hùng ...qua nhiều thời đại
Từ cổ chí kim ,tha
thiết tiếng đàn bầu
Cháu con của làng ,
bất kể ở nơi đâu
Cũng hướng về trong
khải hoàn ca chiến thắng
Xứ quê hương tạo nên
làng qua bão , giông , mưa , nắng ...
Diệu kỳ lăm lắm LÀNG
ơi...!
Thái Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét