Giờ ngồi lại với nhau đã gấp ba tuổi ra đi
Bốn thương binh không đủ một người lành lặn
Người mất chân , người mất tay, người mù cả đôi mắt ...
Người chẳng còn nghe bất cứ điều gì
Họ còn trái tim vẫn cùng nhịp buổi ra đi
Còn tiếng hát "vì nhân dân quên mình " ...vang vọng mãi !
Anh mất tay , nhờ nhịp tay đồng đội
Anh mất chân, ngồi hát trên xe lăn
Người chẳng còn nghe, hát ký ức xa xăm
Bốn chiến sỹ ,bốn trái tim cùng hát
Họ gặp nhau , ngỡ như quên tuổi tác
Vẫn khúc quân hành
thôi thúc tuổi đôi mươi !
Thái Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét