MÀU ÁO TRẮNG
Ngày nào em tuổi nữ sinh
Đến trường trong dáng xinh xinh áo dài
Hồn nhiên như thể bông nhài
Thoảng thơm nào biết ngày dài đêm thâu
Lạ lùng chỉ thích một màu
Cái màu áo trắng,một màu ấy thôi
Em ra đi và thế rồi
Mấy mùa phượng nở,mình tôi với buồn
Ve sầu đưa võng cô đơn
Tôi và em chẳng giận hờn mà xa... .
..Khóm nhài chung ngõ hai nhà
Bên này ,bên ấy thơm ra cổng làng
Đón em về, bướm theo sang
Đậu vai áo trắng...ngỡ ngàng người xưa!(?)
Thật rồi,nào phải còn mơ
Về làng: bác sỹ ...bây giờ là em
Trắng thơm hoa bưởi bên thềm
Nguyên Tiêu trăng sáng ...tròn đêm chúng mình...!
Thái Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét