DỐC DỪA
**********
Cái con dốc chạy suốt làng tôi
Ai đã đặt tên mà thân yêu đến vậy
Dốc Dừa,nơi người ra đi hẹn người ở lại
Sẽ có ngày về chốn cũ...người ơi !
Hình dáng dốc Dừa theo suốt cuộc đời tôi
Nhớ mẹ thuở nào gánh oằn vai leo dốc
Cha trồng cày,vác bừa , chân đất
Đá dốc Dừa...chắc còn mặn mồ hôi
Trai gái Kinh,gái trai Thượng...sánh đôi
Về trẩy chợ ,dốc chênh vênh sườn núi
Dốc Dừa ơi! Có điều gì khó nói
Mà suốt chiều dài cứ thầm lặng ưu tư
Man mác đêm trăng vượt dốc câu hò
Nơi hậu phương ấm lòng người ra trận
Mới đây thôi,phải chi thời xa lắm
Cháu con mình ngỡ cổ tích ngày xưa
Có người lính trở về,dốc Dừa tưởng đang mơ
Vết chân cũ mờ dần,vết chân tròn hiện rõ
Bóng người lính treo bóng đôi nạng gỗ
Òa vào bóng người thôn nữ...chờ nhau
Dốc Dừa xin làm nơi san sẻ nỗi đau
Xin được chung vui phút giây gặp lại
Xin được làm lối gần của đường dài xa ngái
Hứng niềm tâm tư...nước mắt buồn vui...!
Thái Giang
************
Trả lờiTrả lời tất cảChuyển tiếp |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét