BẾN QUÊ Tôi được neo vào bến đậu quê hương Từ buổi ra đi,đến tuổi già ngơi nghỉ Tuổi thơ đến trường từ lối quê bé nhỏ Dấu chân trần khờ dại...lon ton Có những chiều,trên bến hoàng hôn Không chớp mắt,khi mặt trời xuống núi Nơi đâu đó mơ màng xa ngái Có ai gọi mình như thể già tiên... Rồi học trường làng:thầy bạn thân quen Mùa phượng đỏ ướp đầy trang lưu bút Yêu trộm,nhớ thầm ...chẳng thể nào nói hết Tuổi 18 ra đi...mỗi đứa một phương Nhật ký từng trang "cựa quậy" những nẻo đường Nắng đốt,mưa chan..."bồi" thêm khúc sông nhớ Nhớ về nơi mẹ cho lời ru ầu ơ,ngọt ngào giòng sữa Đi đến bạc đầu...hồn neo đậu bến quê...! Thái Giang *************
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét