Thứ Hai, 28 tháng 11, 2022

THÁI GIANG: MƠ

 


Lá vàng như thể ghẹo trêu
Cớ sao rơi chốn tình yêu buổi nào
Thềm trăng vời vợi một màu
Có còn hương ấy,với nhau đêm nào...

Bỗng dưng tôi thấy cồn cào
Ngỡ ngàng bước thấp,bước cao sân nhà
Người ta,yên phận người ta
Cớ chi tôi lại xót xa...chạnh buồn(?)!

...Tiếng gà vươn nhịp gáy dồn
Giật mình,tôi tưởng phách hồn ...lên mây
Quờ tay về phía thường ngày
Trời ơi! Chạm phải giấc say...của "mình"!

Thái Giang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét