Hoa đồng nội
Nhớ tuổi thơ mỗi buổi học về
Chị tha thẩn hái hoa râm bụt
Những bông hoa không ngạt ngào sực nức
Mà đỏ dịu dàng như thôn nữ đồng quê
Chị từng ước mơ như cánh diều no gió trên đê
Chiến tranh leo thang mọi điều tan biến
Chị ở làng, người yêu ra trận tuyến
Chia tay nhau bên hoa râm bụt đêm trăng
Anh ra đi: xa bảng đen phấn trắng,xa đàn em nhỏ và người yêu thân thương…
Chỉ mang theo một lời hẹn: anh sẽ về!
Mà chiến tranh được mấy người trọn vẹn lời thề
Anh cất dấu trong tim làm hành trang ra trận
Bao mùa hoa râm bụt đỏ trời và người con gái làng đỏ mắt lệ ngấn
Những cánh thư đi - không thấy thư về
Tuyền tuyến, hậu phương bom thù cày ngang, xới dọc hòng cướp cả lời thề
Đồng đội đồng hương anh hi sinh kiên gan giữ chốt
Cả làng đau hàng râm bụt đau như cùng khúc ruột
Chẳng biết “người ấy” của chị có trở về (!)?
Để bên hàng râm bụt những chiều quê
Hoa thắp lửa sưởi tình yêu nồng đượm
Rồi anh trở về người thầy giáo người thương binh cùng người yêu vui đám cưới
Trang trí giản đơn hoa râm bụt đỏ đầy bình
Anh cài lên tóc chị bông hoa râm bụt xinh xinh
Hai nụ cười tươi như bông hoa râm bụt trưa quê, thời thơ ấu.
28A/17 Bình Đường 3, An Bình Dĩ An , Bình Dương
DĐ0903647713
|
Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2016
THÁI GIANG: Hoa đồng nội
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét