Vẫn hát…!
Chị cứ hát như chưa bao giờ được hát
Những bài ca Trường Sơn
Những bài ca hòa nhập cõi linh hồn
Như là trong những ngày đánh giặc
Chị cứ hát như chưa bao giờ được hát
Bài này chắp nối bài kia…
Sau đợt hát là một lời thề
“ Chưa hết giặc , ta chưa về quê mẹ”
Chị ôm tấm áo lính người yêu đã hy sinh , vừa hát ru vừa tự kể
Đây thằng con tôi tên “Chiến Thắng” cô bác ơi!
Rồi xõa mái tóc rối, chị cười …
Chị cứ tưởng hạnh phúc dâng đầy vòng tay làm mẹ
Dẫu sự thật không phải như chị nghĩ
Nhưng chẳng thà như thế vẫn còn hơn
Mấy chục năm đội nắng táp, mưa tuôn
Chị vẫn hát, vẫn ru đứa con trong tâm tưởng
Chị cứ ngỡ mình là người sung sướng
Nâng niu, vỗ về tấm áo người yêu
Trong tiềm thức vẫn ẩn chứa những câu Kiều
Chị lại ầu ơ: “Trăm năm trong cõi …”
Bình Đường 3, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
Nhấp và
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét