ĐỒNG ĐỘI ƠI
Tháng tư về rạo rực hân hoan
Ngày đất nước khải hoàn ca chiến thắng
Phút giây này lòng thương thầm im lặng
Đồng đội ơi sao đi mãi không về
Đây sân trường rạo rực tiếng ve
Hàng phượng vĩ đón hè về rực rỡ
Ngày chia tay trang văn còn viết dở
Hoa phượng trao nhau… chưa phút hẹn thề
Ra đi không hẹn ngày về
Chiến trường vẫy gọi…nặng thề núi sông
Vì nước quên thân lòng không hận
Dạ sắt gan vàng nguyện hiến thân
Trường Sơn đèo dốc chẳng ngại ngần
Vách núi tai bèo mạnh bước chân
Đường trơn lầy lội mưa giăng lối
Những bàn chân nối tiếp bàn chân
Ngày lùng giặc giữa rừng sâu núi thẳm
Sẻ chia nhau từng nắm rau rừng
Nhận lá thư nhà cả tiểu đội reo mừng
Cùng sẻ chia từng chuyện nhà chuyện cửa.
Trước trận đánh thề cùng nhau chia lửa
Hòa bình rồi hai đứa sẽ về quê
Thiết đãi nhau những món cơm quê
Dẫu chỉ là tương cà mắm muối.
Bao tháng năm chiến trường cùng rong ruổi
Bạn hy sinh trong trận đánh cuối cùng
Khi pháo quân thù mù mịt đất rung
“Xung phong… ngã xuống thì ra đó mày”
Nhẹ nhàng tay vuốt mắt mày
Mà như thắt ruột trào đầy lệ thương
Xác thân gửi lại chiến trường
Linh hồn bạn hỡi quê hương tìm về…
Ngày lịch sử không quên năm ấy
Tháng tư về trỗi dậy yêu thương
Vần thơ nhớ thuở chiến trường
Đây nén hương lòng…
vợi nhớ thương.
L
|
Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018
LÊ THẮNG: Đồng đội ơi!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét