EM MUỐN NGHIÊNG CẢ BẦU TRỜI
ĐỔ HẾT THẢY RA SÔNG.
Anh đánh thức làm chi vần thơ tình đã cũ
Ký ức ngọt ngào đã say ngủ từ lâu
Đánh thức làm gì khơi dậy những nỗi đau
Khi tin yêu đã nhạt màu phai sắc
Tiếng dế ngân ru nỗi buồn trầm mặc
Con tắc kè khản đặc giọng tìm nhau
Heo may rồi trời lại đổ mưa ngâu
Từng chiếc lá cũng đổi màu rơi xuống
Bỏ lại trên cây bông hoa tình nở muộn
“Hương nồng nàn nhưng chẳng muốn bay xa”
Còn lại em cô gái của hôm qua
Âm thầm đếm những nhạt nhòa năm tháng
Em là ai? Câu thơ tình tháng Tám
Vương nét buồn còn dốc cạn suy tư
Em là ai? Trong nét vẽ hiền từ
Món quà nhỏ của tàn dư năm ấy
Xa nhau rồi lòng em buồn biết mấy
Muốn nghiêng cả bầu trời đổ hết thẩy ra sông
Chỉ giữ lại bình yên và một chút nắng hồng
Giữ lại con phố quen còn thơm nồng hoa sữa
Giữ lại những yêu thương dẫu ta chẳng thuộc về nhau nữa
Giữ lại trái tim nồng còn chất chứa nỗi đau
Giữ lại hẹn thề cho mãi đến ngàn sau
Giữ lại tình yêu không dối gian… có thể nào không nhỉ?
Biết rồi anh! Không thể nào… Không thể!
Nhưng muốn xóa ký ức của mình không phải dễ đâu anh
Nên em vẫn sẽ trao đi tất cả những chân thành
Dù hạnh phúc vốn mong manh là thế!
11/8/2018
HT-HXR
Anh ơi, em thấy font chữ viết tay này đẹp lạ nên gửi thử một bài xem được không ạ!
|
Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2018
HƯƠNG TRẦN - HOA XƯƠNG RỒNG: Em muốn nghiêng cả bầu trời...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét