CON SÔNG QUÊ HƯƠNG
Khi tôi sinh ra thì sông đã có rồi
Sông vỗ về tôi trong lời ru của mẹ
Sông mạnh mẽ ngàn đời nay vẫn thế
Luôn chuyển mình để chở nặng phù sa
Bao nỗi nhớ thương năm tháng đi xa
Nghe sâu thẳm tự lòng sông dội tới
Những khát khao chất chồng mong đợi
Sự nồng nàn hơi thở của dòng sông…
Nhớ mõ đàn trâu ngụp lặn trưa nồng
Dập dìu trên sông mặn mòi câu ví
Hoa cải bãi bồi ngậm sương mai dung dị
Tiếng ới đò ngang… dợn sóng bến thuyền
Sông chở che đưa tình yêu …về biển
Làm chứng trao duyên trước những lời thề
Gieo tình yêu vào sâu thẳm đắm mê
Dào dạt vỗ về từng con sóng vổ.
Nỗi thao thức của tháng ngày cách trở
Với dòng sông về một thuở nô đùa
Dòng đời nào cũng nếm trải chát chua
Chỉ có sông quê bốn mùa dịu ngọt
Thời gian trôi là tháng ngày quay gót
Sông vẫn hiền hòa trĩu ngọt phù sa
Ấm áp thân thương kỷ niệm ngọc ngà
Là tiếng đàn ngân đậm đà tình xứ sở
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét