CÓ MỘT CHIẾC CẦU
Có một chiếc cầu bắc giữa
nhân gian
Không cần bê tông cốt
thép
Không nứa tre gỗ lá… dài
mà không hẹp
Tay vịn cũng không, vững
chắc đến muôn đời
Chiếc cầu: trong nhau qua
nhịp đập trái tim người
Vô hình mà vô giá
Để rồi mai này lặng thầm
hay ồn ã
Chiếc cầu nhân văn, ẩn
hiện giữa cuộc đời
Đi trên chiếc cầu nối quá
khứ với tương lai
Có lúc đảo chiều, mặc kệ
thây cơn gió
Hoàn tất cuộc hành trình:
“Thác về, sống ở”
Đừng hoài nghi mỏi mệt
cái tâm hồn
Giang rộng vòng tay đi
trên chiếc cầu vồng
Như có cánh bay vào chốn
bồng lai thật
Đạp lên những gì trên cầu
gai góc
Tát cạn suy tư, mơ cõi
làm người!
8/10/2018
Thái Giang
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét