Thứ Tư, 17 tháng 10, 2018

THÁI GIANG: Dốc Dừa.

DỐC DỪA
Dốc Dừa như lưng con voi khổng lồ
Bên này bên kia đều dân cùng xã
Chẳng biết từ bao giờ Dốc Dừa đã có
Tuổi đời theo tuổi đường số 7 xa xưa
Thấm bao nhiêu nắng, đội bao nhiêu mưa
Bấy nhiêu những cuộc trường chinh khói lửa
Đánh Pháp, đuổi Mỹ và xa xôi hơn nữa
Dốc Dừa nhiều kỷ niệm kẻ ở người đi
Đỉnh Dốc Dừa còn ghi dấu những lời thề…
Gần đây nhất là cặp gái trai trước giờ ra trận
Bóng lèn đá nghiêng nghiêng buổi chia tay vương vấn
Họ tặng nhau khăn thêu và chùm hoa mua tím chiều quê
Tay ấm trong tay, mắt ước hẹn ngày về
Bỗng máy bay thù từ đâu ập tới
Bom đạn giặc bủa vây, họ không kịp trao nhau lời nói
Bên này Dốc Dừa là hậu phương, bên kia là đường ra tiền phương
Dốc Dừa thành cầu nối yêu thương
Người ở nhà lo cho người xông pha mặt trận
Người ra đi trút hờn căm vào quân thù cho hả giận
Giải phóng Miền Nam, anh lại trở về
Người thương binh dừng xe xuống ở đỉnh Dốc Dừa khi trọn vẹn lời thề
Đánh tan giặc sẽ lo bề gia thất
Người con gái vẫn chờ anh với tình yêu thủy chung son sắt
Đón người xưa khi anh mất cả hai chân
Trong buổi sáng tinh mơ trời lất phát mưa xuân
Vết chân tròn cùng hai người về xóm cũ
Cha mẹ già của anh đã không còn nữa
Anh còn cả xóm làng và người con gái năm xưa
Hạnh phúc đong đầy bên Dốc Dừa
Khuya
Sớm
Nắng
Mưa!


Ngày 15.10.2018

Thái Giang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét