Thứ Hai, 10 tháng 12, 2018

THÁI GIANG: Ngày xưa.

NGÀY XƯA

Với con , ngày xưa là mẹ
Thật khó lòng gặp lại ngày xưa
Trời thì vẫn nắng , vẫn mưa
Vẫn tròn khuyết vầng trăng bốn mùa theo năm tháng
Nước vẫn trôi về chỗ trũng
Mẹ chẳng bao giờ thức dậy với cháu con
Hiếm quá đi thôi : những cánh cò trưa đồng vắng , 
tiếng hạc khuya trong đêm,                                                                                                                                                                      
Chẳng còn nữa áo tơi mẹ mang ra đồng suốt bốn mùa thầm lặng
Làm hạt thóc , củ khoai …mong cái chữ cho con
Con vô cớ ngày ấu thơ có lúc dỗi hờn

Như trời đang nắng chang chang bỗng dưng trút nước
Nếu là ngoài đồng thì áo tơi mẹ mặc
Lúc ở bên nôi : mẹ cho con cả ngọt ngào sâu thẳm lời ru
Giờ này con về bên mồ mẹ lất phất mưa thu
Cây khế mé đồi lúc lỉu chùm khế ngọt
Cây khế mẹ trồng cách nơi mẹ nằm chỉ trong gang tấc
Mà vợi vời xa cách xưa nay …
Ước gì ngày xưa là những tháng năm này
Mẹ giang rộng đôi tay gầy
 Ôm đàn cháu chắt
Trời cho mẹ sáng lại hai con mắt
Cây khế mẹ trồng thêm hoa trái mùa sau…

                                                           Thái Giang



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét