NỖI CHỜ
Chẳng thể bình yên khi một phía không nhau .
Có cơn khát lạ lùng nhập nhòa sáng tối
Thuyền cập bến , thuyền có mong người đợi ?
Mà sắp tới bờ vọng tiếng gọi : ơi anh !
Cơn gió đầu đông cọ vạt áo mong manh
Cái lạnh se se xao lòng đến thế
Lỗi hẹn cuộc chờ , hay là đến trễ
Vật vờ mong giữa thảng thốt mênh mông
Đã là gì của nhau mà lòng nổi bão giông
Trời trở lạnh , mong buổi về ấm áp
Nông tri điền ước mùa trĩu bông mẩy hạt
Kẻ say tình tôn thờ một tình yêu
Dẫu sắc nắng có bảng lảng cuối chiều
Vẫn là nắng của ngày hong vàng mơ ước
Khốn nỗi thuyền đi khơi biết đâu gặp cơn gió ngược
Có về bến như mong …quay quắt vì nhau
Bão lòng nỗi chờ dồn tuôn chảy giọt châu !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét